(Bài viết Ý Kiến không nhất thiết trùng với quan điểm 168betvisa-slots.com.)
Tác giả Quý Nguyễn là một doanh nhân, đang sống ở TP HCM:
Sáng nay tôi nhận cuốc điện thoại của anh bạn, vốn dĩ lâu ngày mới ngày mới nói chuyện với nhau. Sau vài lời hỏi thăm gia cảnh, ảnh bộc bạch cuộc sống giờ quá khó khăn. Hai vợ chồng sống nhờ lương mà đợt dịc🅷h Covid-19 này, lương giảm hết 50%, không biết tình trạng này kéo dài bao lâu, chứ lâu chắc phải tính chuyện khác vì con cái ở cái tuổi đang lớn, đủ điều chi tiêu.
Tôi nghe vậy không biết nói gì hơn, chỉ biết động viên♌, bởi lúc này mọi người ai cũng khó. Người lao đ🎐ộng khó kiểu người lao động, chủ doanh nghiệp khó theo kiểu chủ doanh nghiệp.
Có bà chị vốn trước đây là khách hàng thân thuộc. Tôi gọi cho chị trước là hỏi thăm, sau là định bụng kéo về giao dịch. Ai dè mới hỏi năm nay chị làm ăn sao rồi thì chị v♐ặn lại liền: "Sao em không hỏi chị sống sao?". Khổ cho chị, sản xuất trong lĩnh vực thực phẩm mà nguồn nguyên liệu nhập khẩu bị hạn chế nên chỉ sản xuất cầm chừng, chấp nhận cầm hơi đợi đến ngày trời quang vậy.
Thế nhưng, hai câu chuyện trên vẫn chưa phải là gì so với thống khổ của mấy ông bạn, những người mà tuổi tác và tuổi nghề tương tự tôi. Họ, cả một đời bươn chải sống chết với cái nghề mà ai cũng nghĩ là sung sướng mà không ngờ lại tệ 🍌🏅bạc. Đến nỗi, ở cái tuổi mà người ta gọi tri thiên mệnh, biết đâu là ý trời, đâu là phận ta, vậy mà vướng phải vòng "oan trái" chưa biết khi nào mới thoát được ra. Liệu mai đây, nếu họ có mệnh hệ gì, vợ con họ sống làm sao, không lẽ "bỏ đi" là rũ sạch bụi hồng trần?
Câu trả lời chắc chắn là không, họ vẫn phải sống và thậm chí còn mạnh mẽ hơn chỉ vì trong rủi thế nào cũng có cái may. Một anh bạn của tôi làm nghề gố♛m sứ, mấy tháng nay vì dịch nên cũng điêu đứng, có lúc phải ngưng sản xuất. Thế nhưng, gặp lại anh,🀅 anh chẳng buồn, thậm chí còn vui. Anh bảo, nước khác dịch bị nặng hơn mình, nên giờ anh có nhiều đơn hàng hơn vì khách hàng nhập khẩu dịch chuyển sang Việt Nam. Xem như, lỗ mấy tháng rồi coi như là chi phí cho công tác marketing.
Thành ra, nghĩ mông, nghĩ lung, đời người coi vậy mà phúc họa cũng vô thường. Chỉ cần khi có phúc phải biết giữ gìn. Còn khi �🐼�gặp họa, phải biết nhẫn nhịn để tìm cách vượt qua. Chắc chắn, khắc họa sẽ tạo phúc, đến cuối đường hầm, bao giờ cũng là ánh sáng chói chang.
>> Bài viết cùng tác giả:
>> Có cần t📖hiết tổ🥃ng kiểm tra phương tiện khi Covid-19 vừa lắng?
>>Chia sẻ bài viết của bạn cho trang Ý kiến tại đây.
Quý Nguyễn