Đương nhiên tôi vẫn là người chịu trách nhiệm chính về việc cơm nước, nuôi con. Anh biết nấu nướ♕ng nhưng thường sẽ rất qua loa, nếu tôi vắng nhà là anh nấu rất đơn giản, cౠon thường về mách: "Ba nấu khó ăn lắm".
Tôi cảm thấy rất chán nản vì những việc thường được coi là việc của đàn ông thì anh chẳng bao giờ để ý và làm như♏ hoàn thiện nhà cửa, tìm thợ, trông coi thợ đều là tôi làm. Khi nhà có hỏng hóc gì cũng đều là tôi sửa.
Có người bảo tôi vơ vào làm hết thì chồng chẳng còn việc gì để làm. Tôi không làm thì cả tháng trời bồn nước tắc hay rò rỉ vẫn nguyên như vậy. Nói thì anh kêu có tiền thuê thợ là xong, có gì mà phải làm lớn chuyện. Lúc đầu tôi𒈔 tiếc tiền, thấy mọi thứ đều đơn giản có thể tìm hiểu để làm nên tự làm. Sau tôi thấy mình cứ ôm đồm nên không làm nữa, thế nhưng anh vô tâm đến mức cũng chẳng gọi thợ để sửa. Tôi nhắc mấy lần anh vẫn quên, quá chán nản và ức chế nên tôi lại tự xử lý cho nhanh.
Có lẽ mọi người trong nhà đẻ tôi 🌜đều tꦕháo vát, đồ đạc trong nhà tôi không bao giờ phải để ý tới nên giờ gặp chồng như vậy tôi cảm thấy rất ức chế. Nhiều lúc tặc lưỡi thôi mỗi người một thế mạnh, tôi giỏi mấy việc chân tay hơn thì làm, nhưng nghĩ vẫn thấy chán nản vô cùng, không hiểu chồng có vai trò gì trong cuộc sống của tôi.
Tiền tuy không kiếm nhiều bằng anh nhưng cũng đủ để tôi tự chủ cuộc sống của bꦿa mẹ con. Việc nhà từ nhà cửa, điện nước, nấu nướng tới chăm con về cơ bản đều là tôi xử lý. Tôi là người tình cảm, có chút kỹ tính và nhạy cảm, còn chồng vô tư và vô tâm. Có những khúc mắc giữa hai vợ chồng, tôi tâm sự thì anh lại cho rằng tôi chỉ làm lớn chuyện, lâu dần cảm thấy khoảng cách ngày càng lớn. Không tới mức ly hôn nhưng nhiều khi tôi cảm thấy cuộc sống gia đình rất nhạt nhẽo. Chúng tôi giống như người bạn chung nhà hơn là vợ chồng.
Cꦬó ai giống hoàn cảnh của tôi khô🐻ng? Mong được các bạn chia sẻ, xin cảm ơn.
Quỳnh
Độc giả gọi vào số 09 6658 1270 để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc