Tôi là niềm tự hào của gia đình vì là đứa đầu tiên trong họ được đi du học theo học bổng nhà nước. Căn bệnh đó đã khiến tôi tạm dừng việc du học. Vượt qua rất nhiều nỗi thất vọng và đau buồn, tôi cố🌄 gắng vực dậy tinh thần lẫn sức khỏe để có thể bắt đầu lại. Tôi muốn tiếp tục học nhưng gia đình còn khó khăn và tôi cũng tự lập được vài năm rồi nên lại tạm gác việc học, ưu tiên kiếm việc làm để chăm lo cho bản thân. Với lợi thế tiếng Anh, tôi xin làm các công việc văn phòng, bàn giấy, từ từ học thêm các kỹ năng. Song song đó, tôi đăng ký hệ vừa làm vừa học vì nghĩ🐭 học hành là sự đầu tư khôn ngoan nhất.
Tuổi 21 tuổi không bằng cấp (tôi đang bảo lưu), không vốn sống, không tiền bạc, tôi dấn thân vào đời. Những năm tháng đi làm cho tôi rất nhiều bài học về cuộc sống cũng như kinh nghiệm làm việc. Tôi tranh thủ đi dạy thêm hay dẫn khách nước ngoài tham quan thành phố đ♔ể trang trải cho chi phí khám chữa bệnh mỗi tháng. Mức lương của tôi cũng tăng lên sau vài lần chuyển việc. Lương tăng thì áp lực công việc cũng tăng dẫn đến sức khỏe của tôi ngày càng kém. Căn bệnh đó lại quấy rầy tôi lần nữa vào năm 25 tuổi. Tình hình sức khỏe của tôi quá tệ, phải lọc máu và chạy thận định kỳ. Trong 4 năm ròng, tôi kiên trì uống thuốc và thăm khám cẩn thận nhưng cũng hiểu bệnh này hiện tại không có thuốc chữa, tất cả các phương pháp chỉ là ngăn cản tình trạng bệnh tồi tệ thêm.
Biết mình phải chạy thận, tôi rất buồn dù đã chuẩn bị tâm lý trước. Tôi nhập viện quá bất ngờ, giá viện phí lại quá cao, gia đình phải nhờ đến các mạnh thường quân giúp đỡ. Sau đợt ấy tôi không còn khả năng đi làm, rơi vào cơn bĩ cực thứ hai. Rồi tôi cũng vực dậy được. Sau khi nghỉ dưỡng một tháng tôi bắt đầu tìm kiếm hướng đi mới cho bản thân. Để có thể chi trả chi phí chạy thận hàng tháng, tôi nhận dạy thêm tiế♔ng Anh, đó cũng là công việc tôi yêu thích, lại đúng chuyên ngành mình theo đuổi. Tôi cảm thấy rất may mắn vì có cái gì đó "bán" được cho xã hội. Tôi rất sợ cảm giác mình là đứa vô dụng. Mùa dịch này, tôi chủ yếu dạy trực tuyến, phụ huynh biết nhau và giới thiệu tôi, hoặc tôi dạy những người quen đang có nhu cầu cải thiện tiếng Anh. Sắp tới khi hết giãn cách xã hội, tôi vẫn duy trì việc dạy trực tuyến vì đó là nguồn thu nhập chính.
Có điều tôi đang không ♎rõ bản thân có lạc quan quá đà hay đã chai lì cảm xúc? Tôi may mắn được sinh ra trong gia đình hạnh phúc, hậu phương vững chắc. Nhiều người có sức khỏe, học thức, vô số những điều kiện tốt để đảm bảo cuộc sống tốt nhưng họ vẫn rất bi quan, đặc biệt thích than vãn. Tôi nghĩ khi mình than vãn thì tr꧟ong lời nói đã phát ra một nguồn năng lượng tiêu cực, người nghe cũng cảm thấy rất khó chịu vì phải tiếp nhận năng lượng không mấy hay ho ấy. Nếu được, khi gặp nhau hãy trao nhau những niềm tin yêu tích cực.
Tôi không biết tương lai ra sao, có thêm nhiều học trò không, sẽ sống 🦋thêm được bao nhiêu năm nữa; có điều tôi tin những gì được trải nghiệm trong suốt 25 năm qua là vô cùng quý báu.
Hà
Độc giả gọi vào số 09 6658 1270 (giờ hành chính) để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc