Gia✱ đình chúng tôi cách nhau 250 km, đường đẹp, xe khách đi chỉ một chặng 4 tiếng rưỡi là về ngay nhà tôi. Chúng tôi 28 tuổi, yêu gần hai năm, hợp tính nhau. Tôi tính cưới xong ở gần nhà vợ lập nghiệp, vì quê vợ là thành phố nên phát triển và có nhiều việc làm ở khu công nghiệp hơn quê tôi. Nhà tôi neo người, sau tôi còn đứa em gái lấy chồng cách nhà 10 k𝓡m. Đôi lúc nghĩ lấy vợ xa, thương bố mẹ quá, tôi lắp luôn camera ở quê để tiện theo dõi người nhà. Ông bà thích tôi lấy vợ gần nhà nhưng không ép buộc, vẫn thái độ vui vẻ, tùy tôi lựa chọn, chỉ cần tôi hạnh phúc, có cháu cho ông bà bồng bế.
Tôi thấy mình khó yêu ai dù trước khi quen bạn gái hiện tại đã cố gắng thử mấy mối. Giờ "thời đến", gặp được chân ái, tôi phải cố gắng thôi. Bố mẹ tôi là con trưởng, lại bán quán 🌃ăn tương đối ổn định, chắc sau này chỉ ra chơi với con cháu, không ở lâu dài với chúng tôi được. Nếu có du𝔍yên vợ chồng, tôi sẽ chăm sóc tốt cho gia đình, chờ con cái học hành xong mới về quê phụng dưỡng cha mẹ.
Nhà bố mẹ em cũng không có con trai nên em muốn ở l🧔ại chăm sóc cha mẹ em, không nhất thiết về luôn với tôi. Tôi chỉ nghĩ đơn giản thế thôi, nhà em có hai chị em gái nên tôi không khó khăn gì chuyện này. Điều tôi phân vân là làm sao để cân đối tình cảm giữa hai gia đình những lúc lễ tết, người thân có việc trọng đại, ốm đau, để tôi yên tâm lậ꧃p nghiệp ở quê vợ? Có ai ở hoàn cảnh như tôi không, xin cho tôi lời khuyên.
Thành Nhân