Người gửi: Diễm Hằng
Gửi tới: Ban Thế giới
Tiêu đề: Ai đó hãy làm gì đi....!
Tôi đã không thể đọc nổi những dòng chữ trước mắt mình nữa, vì nước mắt tôi không ngừng rơi. Tối qua khi nghe bản tin trên tivi, tôi đã giật mình và không tưởng tượng ra nổi. Tôi cứ 🌄đinh ninh rằng đây sẽ là một vấn đề rất lớn, thể nào người ta cũng giải quyết thỏa đáng cho cái chết oan uổng của Tuấn. Nhưng sáng nay, khi đọc những tin ngắn liên quan đến Tuấn thì tôi lại sợ rằng, cái điều tôi đang đinh ninh đấy xem ra lại chỉ là một hy vọng mong manh mà thôi.
Chàng trai 20 tuổi đầy mơ ước, đầy mộng đẹp đấy đã phải gánh chịu những điều xấu xa và tồi tệ mà em chẳng làm gì để phải gánh chịu nó.
Đầu tháng 9, tôi cũng đã khóc thật nhiều khi ở Nga xảy ra vụ bắt cóc con tin. Giờ đây tôi khóc cho cái chết của đồng bào mình, khóc trong nỗi bất lực. Tôi mong muốn và hy vọng biết bao, có ai đó hãy làm gì đi, làm gì để tôi và mọi người không còn phải khóc vì những điều tương tự.
Tôi không biết hiện giờ người nhà Tuấn đang làm gì? đang nghĩ gì? liệu họ có vượt qua được nỗi đau ghê gớm này không? Nhưng tôi xin thành thật gửi lời chia buồn đau xót nhất đến họ và mong họ hãy cố gắng lên, cố gắng sống tốt cho cuộc sống mà Tuấn không thể đấy...
Tôi ước sao mình có thể nói được với Tuấn một lời nào đấy, nhưn𓂃g biết chắc là không thể...♋. Chỉ mong em hãy thanh thản mà ra đi....