From: N.T.T.T.
Sent: Tuesday, October 27, 2009 11:27 AM
Chào anh Đức,
Tôi là độc giả thường xuyên của chuyên mục Tâm sự, nhưng chưa bao giờ tham gia viết bài. Hôm nay đọc tâm sự của anh tôi không thể không lên tiếng. Trong bài viết của anh dường như anh đúng hoàn toàn và vợ anh sai hoàn toàn. Tôi tin rằng có những câu chuyện trong gia đình anh và có những cách cư xử của anh mà độc giả của 168betvisa-slots.com chưa được biết đến. Trong mọi mối quan hệ hôn nhân mà dẫn đến tan vỡ thì thẳng thắn mà nói là do cả 2 người.
Tôi còn trẻ, 29 tuổi nhưng tôi cũng đã ly hôn và tôi là người hơn ai hết hiểu tại sao các cụ nhà ta lại có câu: “Đắp trong chăn mới biết chăn có rận”. Tôi lấy chồng năm 25 tuổi. Thực ra lúc đó tôi cũng chưa muốn lấy chồng vì tôi học ĐH mới ra trường, công việc còn chưa ổn định và tôi cũng chưa sẵn sàng để chung sống với người yêu lúc bấy giờ và là người chồng sau này.
Tôi kết hôn vì tôi trót mang thai với người chồng ấy và tôi kết hôn vì mọi người trong gia đình tôi muốn thế (cách đây 5 năm 25 tuổi mới lấy chồng cũng coi như muộn rồi). Lúc ấy, tôi thực sự rất ngây thơ không có khái niệm gì về yêu đương, hôn nhân và tránh thai hay những điều tương tự như thế. Thôi thì nhắm mắt đưa chân.
Kể từ đó cuộc sống của tôi biến thành địa ngục không có một giây phút nào được vui vẻ, hạnh phúc như bao cặp vợ chồng trẻ thông thường. Chúng tôi thường xuyên cãi nhau, chửi bới nhau không ra gì cả. Tất cả mọi vấn đề dù là nhỏ nhất cũng gây nên bất hoà xung đột. Chúng tôi kết hôn tháng 5/2005, tháng 12/2005 tôi sinh con và về nhà mẹ tôi ở. Hết một tháng tôi về nhà chồng.
Chồng tôi hằng ngày sáng cắp cặp đi, tối cắp cặp về, nhưng không bao giờ mang được một đồng lương nào về nhà còn tôi thì con nhỏ chưa làm gì được. Mẹ chồng tôi thì cứ chồng tôi ra khỏi nhà là bắt đầu chửi. Tôi sống như thế được 2 tháng không chịu nổi bế con về nhà mẹ đẻ. Tôi xin việc, đi làm, nuôi con một mình. Từ đó, tôi sống có chồng cũng như không. Tuy không chính thức nhưng chúng tôi sống kiểu ly thân, mỗi người một nơi, tiền ai người ấy tiêu, nhà ai người ấy ở.
Thỉnh thoảng chồng tôi cũng đến thăm con, nhưng tuyệt nhiên không bao giờ đưa đồng nào cho vợ. Vợ chồng tôi cũng đã nhiều lần thuê nhà ở với nhau nhưng lâu thì được 3 tháng mà nhanh thì chỉ 1 tháng là lại ai về nhà ấy. Suốt thời gian đó con trai tôi bị tha đi tha về. Chồng tôi cứ mỗi lần cãi nhau với tôi lại tha thằng bé về quê. Tôi thì thương con nhưng không biết phải làm thế nào. Sống chung với anh ấy không được. Về nhà anh ấy ở cũng không được mà ở nhà mẹ đẻ mãi cũng không ổn. Rồi tôi quyết định ly hôn.
Trong thời gian làm thủ tục ly hôn với chồng tôi có quen một người đàn ông và có quan hệ yêu đương với anh ấy. Mãi về sau tôi mới biết đấy là một người bạn của chồng tôi. Tôi không biết với hoàn cảnh của tôi thì những kết luận của anh Đức có đúng không và liệu vợ anh có rơi vào hoàn cảnh giống tôi trong quá trình chung sống với anh?