- Bảy năm qua, chị đã học được gì ngoài nghệ thuật múa tại xứ người?
- Học nhiều hơn tuổi 19, bạn bè bảo tôi già trước tuổi mà (cười). Tôi và Thùy Chi rời gia đình năm 12 tuổi. Những ngày đầu đi học, thấy xe cộ, người đông sợ lắm không dám qua đường. Tôi và 🐼Chi không rời tay nhau nửa bước. Nhớ nhà, đứa này khóc có đứa kia dỗ dành, cái gì cũng chia đôi. Thế rồi trưởng thành và vượt qua nỗi buồn, sự cô đơn của đứa trẻ xa nhà. Ngoài kiến thức và kinh nghiệm, tôi cảm nhận ở mình sự bản lĩnh và ý chí.
Nghệ sĩ múa Linh Nga. |
- Kết thúc học bổng trung cấp 6 năm, chị làm cách nào để theo đuổi những năm học còn lại?
- Hiện tôi không được đài thọ mà tự túc hết. Trước đây được mời sang học 6 năm ở Quảng Châu, chỉ tốn chi phí đi lại. Còn tự túc ít nhất vài trăm triệu một꧅ năm, quá cao so với thu nhập nghề múa của cha mẹ. Nhà nước mình chưa cho học bổng ngành múa, tôi hơi chạnh lòng, mà nghĩ lại vì những người đi học múa ở Việt Nam còn quá ít nhưng hy vọng rồi sẽ có. Trước khi tốt nghiệp trung cấp, tôi định học lên đại học, mọi người nói chờ học bổng nhưng có lẽ phải mất 2-3 năm. Tôi không thể chờ vì nghề này quá độ tuổi, người cứng là không học được nữa. Dù rất nặng gánh nhưng cha mẹ quyết tâm cho con đi học khiến tôi rất cảm động và áy náy.
- Một nghệ sĩ nhỏ tuổi Việt Nam vào học viện múa lớn nhất nhì thế giới như vậy, cảm giác của chị thế nào?
- Viện Múa Bắc Kinh chỉ sau trường Ballet Mỹ, được vào đây học là mơ ước từ lâu của tôi. Biết bao nhân tài như Chương Tử Di đã bắt đầu từ đây. Tôi đăng ký đi thi vào mùa đông, trời lạnh lắm, thí sinh xếp hàng cả nghìn người, lúc ấy mẹ đã lắc đầu: “Chắc con không thi được đâu”, nhưng tôi quyết tâm cứ thi thử, nếu không trúng khoa diễn viên sẽ thi vào khoa khác. Khoaꦅ diễn viên khó nhất, cả nước chỉ chọn 7 người, 3 năm mới có một khóa. Tuy hơi lo nhưng tôi rất tự tin vì đã có 6 năm học chuyên nghiệp. Vậy mà khi xem kết quả, tôi vẫn chưa tin mình đã thi đậu, rồi mừng đến trào nước mắt.
- Sau chương trình "Trở về quê mẹ" để lại nhiều xúc động, chị tiếp tục tham gia chương trình kỷ niệm 10 năm lớp múa Ngôi Sao Nhỏ, thời gian đâu mà chị kiêm nhiều việc như vậy?
- Sinh nhật 10 năm Ngôi Sao Nhỏ cũng là 10 năm tôi bước vào nghề. Lớp múa này mở ra ban đầu cho tôi và Thùy Chi, mẹ tôi và cô Kim Dung, mẹ Chi muốn cho con gái vào trường múa nhưng lại nghĩ sao mình không tự dạy cho con? Ban đầu lớp chỉ có hai đứa, rồi ngày càng đông và trở thành lớp Ngôi Sao Nhỏ. Tôi được chọn đi Trung Quốc từ lớp múa này. Hạnh phúc nào bằng khi được làm việc. Trong chương trình kỷ niệm 10 năm, khi làm biên đạo vở múa đầu tiên Vào đời, tôi đã say mê không còn biết mệt nữa.
- Nếu được chọn lại từ đầu, chị sẽ chọn nghề nào?
- Nghề múa khắc khổ quá, áp lực quá lớn, căng thẳng, sáng học văn hóa, chiều học múa đến khuya, mỗi khi nghĩ đến kỳ thi sợ lắm. Hồi nhỏ tôi không thích múa🐼, nhưng bây giờ thì không thể nói thích hay không mà chỉ nói có cố gắng hay không thôi.
(Theo Thế Giới Phụ Nữ)