"A friend in need is a friend in🔯deed ". Tôi chưa bao giờ thực sự hiểu câu nói này cho tới mùa Noel năm đó (năm 2009). Tôi bệnh, trận bệnh ꦑthập tử nhất sinh, căn bệnh nhiễm trùng máu. Sự sống của tôi đến bây giờ vẫn là phép màu giữa đời thường, phép màu từ chính tình bạn chân thành, đã mang kỳ tích xuất hiện.
Trong chuyến công tác ở Đà Nẵng, tôi đã sốt cao liên tục hai ngày không hạ. Từ sân bay về nhà chỉ hơn 3 cây số, tôi đi taxi mà với tôi con đường dài vô tận. Đầu choáng váng, tôi bước xuống taxi, lê từng bước nặng nhọc⭕ vô con hẻm nhỏ, tay chân không còn sức, cố bấm điện thoại, cánh cửa vừa mở cũng là lúc tôi khụy xuống. Tôi nằm trên giường với cơ thể nóng như than. Ba giờ sáng, tôi như mộng du đi lại trong nhà, tay gom tất cả romote tivi nhét túi, mắt trợn trắng. Mẹ kinh hoàng lay mấy anh em dậy đưa tôi đi cấp cứu.
Ba ngày trong bệnh viện, tim tôi bao lần ngừng đập, sốc tim, chíc𝐆h thuốc cứ thế. Hội chẩn diễn ra nhanh chóng tìm cách giữ tôi lại với đời. Phương án đưa ra diệt gốc xuất phát mầm bệnh trước, một u nhọt trên cơ thể. Ngày vào phòng tiểu phẩu, tôi cứ tưởng là ngày cuối đời mình. Vào lúc đó, bên tôi là các bạn và gia đình. Giải quyết xong phần gốc, tôi được chuyển vào phòng hồi sức chống độc. Tất cả máy móc tối tân: máy trợ thở, máy trợ tim, máy chạy thận… đưa đến bên tôi. Hai liều kháng sinh mạnh nhất tiêm cho tôi, hy vọng chỉ 10%. Không ai từ bỏ hy vọng, mọi người từ gia đình, bạn bè đến đến đồng nghiệp, dù theo tín ngưỡng khác nhau nhưng chung một lòn🌠g cầu nguyện cho tôi.
Các bạn chạy vạy, nhờ vả các bác sĩ mà các bạn quen giúp đỡ. Có bạn đi phóng sinh thả cá từ 4h sáng, người ăn chay, có người tình nguyện cạo đầu, miễn sao ꦦtôi khỏe. Bao nhiêu ngày nằm trong bệnh viện, là bấy nhiêu ngày các bạn bên tôi, cùng các bác sĩ, y tá ngày đêm theo d𝐆õi sát sao, chiến đấu giành tôi từ tay tử thần. Nhiều ngày trôi qua, tôi vẫn không thuyên giảm. Gia đình chuẩn bị đưa tôi về, nhưng mẹ đã yêu cầu giữ tôi thêm một đêm nữa. Trong mỗi phút giây của cuộc sống đều có kỳ tích xuất hiện, vào cái đêm cuối cùng quyết định ngắt oxy, men gan của tôi từ từ hạ, tim đập đều hơn, tôi dần hồi tỉnh như phép màu giữa đời thường, tất cả nhờ tấm chân tình của các bạn.
Sau ngày tôi tỉnh đã là Noel, ai ai cũng háo hức ra đườ﷽ng đón Giáng sinh. Trái ngược với không khí náo nhiệt đầy sắc màu ngoài kia là không gian mang sắc trắng buồn bã của phòng bệnh và âm thanh đều đều của các loại máy. Một mình tôi nằm trên giường, yếu như đứa bé mới sinh, ngay cả việc hít thở đơn giản, tôi cũng không thở nổi, phải nhờ vào máy. Chỉ mấy ngày mà tôi tiều tụy thấy rõ. Gương mặt hốc hác lún phún râu bao phủ, môi tôi khô khốc đóng từng lớp vảy trắng, còn da mặt thì tái xanh. Đôi mắt thâm quầng trũng sâu. Cặp mắt mang màu vàng dại dại, trông tôi không khác gì một xác sống. Nhưng tim tôi lại ấm niềm hạnh phúc lạ.
Ngày cuối năm, ai cũng bận rộn♚, nhưng các bạn luôn dành thời gian cho tôi. Người thân chỉ được thăm tôi vào lúc 6h sáng và 6h chiều, mỗi lần thăm chỉ 30 phút, khoảng thời gian còn lại với tôi dài như thế kỷ. Sợ tôi buồn, các bạn tụ tập ngồi huyên thuyên ngoài cửa sổ, đủ cho tôi nghe mọi chuyện trên đời. Một bức tường không thể ngăn được âm thanh đầy sức sống kia tiếp thêm cho tôi sức mạnh khoẻ lại từng ngày. Tôi khỏe lên, tôi biết 🦩tôi không cô độc vì luôn có những người bạn tri kỷ.
Mùa xuân đó, tôi cùng các bạn đi chợ hoa, đi bộ xíu mà mệt thở không nổi. Các bạn xúm xít dìu tôi ngồi nghỉ. Tôi thấy mình như đứa trẻ đang vò🅠i vĩnh quà, tôi nhỏ bé giữa vòng tay lớn của các bạn. Thời khắc yê🎀u thương mà tôi luôn muốn tìm lại, bất giác, tôi tự mỉm cười.
Tôi tự đặt ra kế hoạch hoành tráng cho giao thừa năm sau. Một buổi tất niên vui hết ý, cười hết cỡ, có bạn có ta, tạo ra kỷ niệm. Thế mà năm sau tôi lấy vợ, cuốn vào vòng xoáy gia đình, con cái, lời hứa xưa vẫn chưa thực hiện. Một chút ý tưởng không thể nói hết lòng biết ơn sâu sắc của tôi với các bạn, nhưng tôi vẫn mong sẽ 𒁃thực hiện được. Tự tôi sẽ nói lời tri ân đến những người cho tôi cuộc đời mới để yêu thương, một lời cảm ơn chân thành dẫu muộn.
Bảo Trung
Cuộc thi “Thời khắc yêu thương” do Công ty TNHH Sapporo Việt Nam phối hợp với VnExpress thực hiện. Đây là nơi để bạn chia sẻ những kế hoạch, dự định ý nghĩa đến người mà bạn mong muốn gửi lời tri ân, yêu thương và cùng họ trải qua những thời khắc cuối cùng của năm. Chương trình kéo dài từ ngày 26/11 đến ngày 23/12 trên trang Đời sống, báo VnExpress. Độc giả gửi bài tham dự tại đây. |