Người gửi: Le ngoc Lien,
Gửi tới: Ban Thế giới
Tiêu đề: Loi chia buon voi cac ban sinh vien tai Nga
Thân gửi các bạn sinh viên đang sống và học tập tại Nga,
Tôi rất cảm động và xin gửi lời chia buồn sâu sắc tới gia đình em Tuấn và toàn thể các bạn sinh 𒊎viên Việt Nam tại Nga, mong các bạn hãy nén đau thương, cùng nhau chia sẻ nỗi đau này với gia đình em Tuấn, và các bạn cố gắng viết lá thư đề nghị lên Đại sứ quán Việt Nam tại Nga chính thức đề nghị nhà nước Nga thực hiện việc bảo vệ sinh viên các nước đang học tập và làm việc tại Nga. Đồng thời đề nghị Đại sứ quán Việt Nam tại các nước quan tâm, cùng với chính quyền các nước sở tại có biện ♐pháp bảo vệ sinh viên nước ngoài tốt hơn nữa, tránh những rủi ro đáng tiếc như bị đánh đập, giết hại như trường hợp của em Tuấn.
Với tôi, năm 1991, tôi cùng đoàn sinh viên Việt Nam phải ở lại sân bay nội địa của Nga, cũng bị những kẻ không tốt tại sân bay trấn lột tiền và đẩy r𝔉a ngoài sân tuyết với nhiệt độ lúc bấy giờ là -18 độ C. Tôi không bao giờ quên được cảnh tượng ấy, và vẫn sợ cho tới bây giờ. Mãi sau 3 ngày đói và rét, mới liên lạc được với đại sứ quán Việt Nam tại Nga ra đón.
Bây giờ, tôi cũng đang là nghiên cứu sinh học tập tại Hà Lan, một đất nước thanh bình hơn, nhưng thật sự cảm thông với điều kiện học tập, không được an toàn mà các bạn đang phải chịu đựng.
Xin chia buồn cùng các bạn, mong các bạ♓n sớm ổn định tinh thần để học tập. Chúc các bạn mạnh khỏe, và may mắn...
Ngọc Liên (sinh viên VN tại Hà Lan)
Người gửi: Lan Mai
Gửi tới: Ban Thế giới
Tiêu đề: Xin chia sẻ với LHS VN o Saint!
Là một SV hiện đang học tập tại Việt Nam, tôi xin gửi lời chia buồn sâu sắc và chân th⛄ành nhất tới gia đình Tuấn, mong gia đình bạn có thể vững vàng vượt qua nỗi đau quá lớn này! Cũng xin bày tỏღ sự đồng cảm của mình với những bạn sinh viên đang học tập tại Nga, đặc biệt là tại St Petersburg.
Họ, những người thanh niên ưu tú nhất của Việt Nam, những thủ khoa, á khoa trong các kỳ thi đại học mà sự đỗ chỉ là một chút hy vọng rất mong manh. Họ đã tự hàꦑo biết bao khi được trao cho những suất học bổng đi tu nghiệp ở nước ngoài, một tương lai tươi sáng đang chờ đón họ. Họ là niềm tự hào của cả gia đình, bạn bè... Biết bao niềm tin yêu, hy vọng của gia đình được đặt vào họ! Họ là những nhân tài của đất nước, vậy mà họ lại phải sống một cuốc sống đầy nguy hiểm đến thế sao? Lẽ ra, họ phải được tạo điều kiện học tập tốt hơn so với chúng tôi, những sinh viên bình thường ở Việt Nam. Nhưng không, không những họ không được học tập trong một môi trường tốt hơn mà còn phải đi tới những nơi mà đầy rẫy nguy hiểm đang chờ đón họ, đe doạ ngay cả tính mạng của chính họ. Thật đau lòng khi đọc những thông tin về sự ra đi của Tuấn. Họ cần được bảo vệ! Hãy tạo cho họ một cuộc sống an toàn!