Chuyện mua hay không mua xe lâu nay bàn cãi khá nhiều, đến mức tôi không còn muốn tham gia. Nhưng mà dẫu gì 🐼còn có cái để mà nói, để mà bàn cãi cũng vui. Trước đây, tôi từng có ý kiến về chuyện này, đại ý là: người thích mua, thì dù có phải vay mượn, trả góp họ cũn🥃g mua; người không thích thì thừa tiền họ cũng không mua. Và cả chuyện được mất, lỗ lãi khi mua xe, người thích xe thì thấy nhiều cái lợi, người không thích thì thấy phiền và tốn kém.
Tôi nghĩ, đã mua xe thì đừng quá ꦛnghĩ về chuyện mất (thực ra thì bất kỳ ai, đã làm chuyện gì đều cũng phải cân nhắc). Không phải những người mua xe, họ không thấy cái mất của họ mà đơn giản chỉ vì sự đam mê và tiện dụng. Hao phí nhất của việc mua xe, sử dụng xe là "đời xe", mỗi năm có thể mất đến 10% (ví dụ: bạn mua xe một tỷ thì một năm sau, giá trị chỉ còn 900 triệu).
Thứ hai, nếu một tỷ đó bạn gửi tiết kiệm lãi suất 5%/năm♐, thì bạn mất tiếp 50 triệu, tổng hai khoản trong một năm bạn mất tối thiểu 150 triệu. Đây là hai khoản có thể thấy rõ nhất. Còn việc nuôi xe thì không kể, chỉ là bạn đi nhiều thì chi nhiều hoặc bạn đi ít, thì chi phí ít.
Như đã nói ở trên, cái lợi của việc mua xe thì rất nhiều; nhưng có một cái lợi mà ít người nhắc và để ý đến, đó là cái lợi về tinh thần🥀. Tôi chỉ nói tới những người thích xe còn với người không thích xe thì không thể thấy được điều này. Điều này lý giải tại sao, nhiều người mê xe, thích xe đẹp, có thể ngắm xe không chán. Hoặc các đại gia mua siêu xe, mua rất nhiều xe, nhi🌠ều khi mua về chỉ để ngắm, rất ít khi chạy ra đường. Đó chính là cái lợi tinh thần không đong đếm được.
Độc giả hahuyvan2