Người gửi: Thanh Danh,
Gửi tới: Ban Biên tập
Tiêu đề: Lời thoại phim Việt quá phản cảm!
Mỗi lần xem phim Việt Nam, tôi có cảm tưởng như mình đang theo học một lớp giáo dục triết lý hay đạo đức phi thực tiễn, bởi lời thoại của các nhân vật (kể cả những nhân vật "bình dân") luôn quá "cao siêu", "kinh viện", "hàn lâm", gân guốc! Có phải các nhà làm phim nghĩ rằng làm như thế mới nâng được tầm tư tưởng của đứa con mình lên? Nếu quả thật như thế, thì theo nhận xét của tôi, các nhà làm phim nên dừng ngay công việc của mình lại, để dành thời gian xem và học hỏi phim nước ngoài. Chỉ đơn giản vậy thôi, nhưng hình như rất ít các nhà làm phim nước ta làm được!
Thực tế cho thấy dù phim nước ngoài có lời thoại vô cùng giản dị và đời thường, nhưng không vì thế mà nội dung tư tưởng lại tầm thường. Khán giả không phải ai cũng là "tội đồ" hay thất học, người làm phim cần nhận thức rõ điều đó để tôn trọng khách hàng của mình. Họ tất nhiên rất cần những bài học ở đời, nhưng không phải theo cách gân cổ thuyết giáo của diễn viên (mà thực tế là của đạo diễn hay kịch bản gia!).
Đành rằng xã hội nào, tầng lớp nào cũng cần có giáo dục, nhưng cách giáo dục của phim ta chưa thật hữu hiệu, nếu không muốn nói là phản cảm. Xem phim nước ngoài, thỉnh thoảng người xem bắt gặp những câu thoại mang tính triết lý, giáo dục rất cao, nhưng nghe vẫn rất "đã" và hoàn toàn tâm phục khẩu phục. Trong khi đó, nghe lời thoại của phim ta sao thấy "chát chúa" và khó đi vào lòng người quá! Sự khác biệt này là do cách nói và ngôn ngữ sử dụng của phim ta quá "bề trên". Tôi rất phục những người chuyển ngữ cho các phim Hàn và Trung Quốc, lời lẽ nghe rất thật và hóm hỉnh, kể cả những câu "giáo điều" chăng nữa.
Nếu nói đến những "yếu tố thua" của phim ta so với phim nước ngoài, theo tôi trước tiên cần phải kể đến đó là nội dung thoại.