London trong tôi là những chiều sương mù 🤪giăng kín phố, cổ kính và yên bình. Là những lâu đài, những cung điện, tháp đồng hồ cả trăm tuổi không cũ. London là màu đỏ của hoa hồng tô điểm mỗi ban công hay góc phố, là vạt lavender tím nhỏ nhắn trong mảnh vườn ven đường, là những bốt điện thoại đỏ đến nhức nhối giữa cái nâu, xám cổ kính mờ ảo trong làn sương.
Người London luôn mỉm cười khi bắt gặp ánh mắt nhau, dù rất lạ trên phố. Với tôi, là cả những lần được chỉ dẫn chi tiết về đường sá mỗi🦹 lần hỏi thăm, những câu nói như bước ra từ câu chuyện cổ tích, hay là từ những tập truyện Harry Potter đầy ma thuật.
London còn là những công t💜rình kiến trúc, từ to đến nhỏ đều khiến tôi phải lùng sục đi tìm. Và thú vị vô cùng, dù chỉ với nhà ga 9 3/4 bước ra từ những trang sách.
Hoa Cương