Tôi gặp London trong một ngày cuối tháng 11, trời âm u và lạnh lẽo có mưa lất phất. Lần đầu tiên đôi chân tôi chạm đến mảnh đất mà cứ ngỡ chỉ có thể nhìn ngắm trong mơ. Tất cả giác quan của tôi đều căng ra để cảm nhận. 🦂Trong vô vàn lớp áo bông to đùng, tôi đưa tay vào không khí, mọi thứ như ngưng đọng lại cho đến khi tiếng anh bạn tôi gọi giật: "Này, ở station mà đứng lơ ngơ thế nó lại lấy mất luôn cả vali bây giờ". Trời ơi, thực tế quả là rất phũ phàng với những mơ mộng của tôi.
Tôi đang đứng ở Elephant and Castle station, London thật khác so với những gì tôi tưởng tượng và khác với những miền đất tôi đã qua. Một không khí buồn và ẩm ướt, m🧜ột khu vực với hiếm hoi những người da trắng, không có những toà mua sắm cao rộng, bao quanh chỉ là một sự bận rộn rất bình dân.
London trong trái tim tôi.