Đọc bài viết Doanh nghiệp có quyền ☂không thưởng Tết cho nhân🌌 viên của tác giả Huỳnh Uyên mà mắt tôi cay cay. Nghĩ đến cảnh tất cả những người làm công ăn lương vất vả suốt ngày này qua thá🧸ng khác mà tôi thấy xót xa cho họ. Thật tình, tôi không thể nghe lọt tai một câu nào trong bài viết này, bởi tất cả chỉ là sự đánh tráo khái niệm, ngụy biện và dành phần hơn cho mình.
Bạn đang lầm tưởng rất nhiều thứ mà tôi tin rằng, nhᩚᩚᩚᩚᩚᩚᩚᩚᩚ𒀱ᩚᩚᩚững người chủ doanh nghiệp như bạn chỉ là một bộ phận trong xã hội này. Tôi đồng ý là nếu không có doanh nghiệp tạo công ăn việc làm thì lấy đâu ra việc làm, lấy đâu ra kế sinh nhai cho người lao động.
Nhưng các ông các bà chủ của tꦦôi ạ! Các bạn quên rằng mối quan hệ giữa doanh nghiệ🌜p và người lao động là mối quan hệ tương quan lẫn nhau, không thể phát sinh ra của cải hay lợi nhuận nếu chỉ đơn phương một bên tồn tại.
Bạn hỏi nếu không có chủ doanh nghiệp như các bạ꧂n, chúng tôi sẽ ra sao? Chúng tôi vẫn sống, vẫn lao động và vẫn tồn tại như một điều tất yếu mà xã hội đã quy định. Chúng tôi đi làm bằng chính mồ hôi công sức của mình, chứ chúng tôi không cầu xin sự ban phát của các bạn.
Các bạn tuyển chúng tôi vào làm việc thì các bạn cũng xem xét điều kiện đầy đủ mới cho làm, có đâu tự dưng chúng tôi nhảy vào làmꦡ được. Nếu không có những người làm công ăn lương như chúng tôi thì bạn có thể tự làm hết mọi việc, cần gì phải thuê mướn chúng tôi làm gì? Cần gì chiến lược tuyển dụng nhân tài hay thu hút nhân viên?
🐼Hỡi cá🐻c bạn đang làm chủ doanh nghiệp, các bạn hãy suy nghĩ thật kĩ những gì mà các bạn đang làm cho tầng lớp người làm công ăn lương như chúng tôi đây. Chúng tôi có thể chịu khổ sở hoặc chung vai gánh vác cùng doanh nghiệp theo hai kiểu, hoặc chịu đựng trong ấm ức, hoặc cam chịu. Còn nếu không, thì chúng tôi đã ra đi tìm chân trời mới tốt đẹp hơn.
Sự chịu đựng trong ấm ức như trường♔ hợp của bạn, nhân viên có hỏi về tình hình lương thưởng Tết hay ứng lương, bạn đều im lặng và không trả lời. Tại sao lại nh🔯ư vậy?
Chỉ một vài câu nói chia sẻ, chỉ một cái email gửi cho toàn bộ nhân viên hoặc thông báo🃏 công khai, nó có thể giúp cho bạn nhẹ lòng hơn và người lao động sẽ chuyển sang hướng cam chịu, nghĩa là chấp nhận dù không hề muốn chuyện đó xảy ra. Nhưng ít ra họ còn được một chút tôn trọng là bạn còn nhớ đến họ, bạn còn cho họ biết là công ty khó khăn và mong mọi người cùng chia sẻ để vượt qua.
Còn đằng nàꦉy, bạn im lặng như một chuyện đã rồi. Trong khi tháng Tết là tháng mà người lao động có rất nhiều thứ phải lo, họ ngập tràn hi vọng và sự im lặng của bạn làm cho họ không thể trở tay vào phút cuối cùng.
Nếu bạn đã nói câu “luật lao động đâu có ép buộc doanh 🌊nghiệp phải thưởng Tết cho nhân viên” thì tôi nghĩ bạn cũng hiểu một điều tất yếu rằng: “Luật lao động cũng đâu có ép buộc người lao động phải chia sẻ khó khăn với doanh nghiệp.
Những gì cam kết và thỏa thuận ban đầu thì cứ theo luật định như vậy mà làm, đã chấp nhận làm ăn là phải gánh chịu rủi ro nên người ta mới nói “có gan làm giàu”. Nếu tôi nói như vậy, bạn có cảm thấy đau nhói vì kiểu ăn nói không có tình người như vậy không? (Đó là tôi chưa kể 🔜trong luật có quy định về thưởng Tết đấy nhé).
C🎀ông ty tôi cũng tồn tại nhiều sự im lặng hết sức phi lý. Tôi biết tất cả những sự im lặng như thế chỉ là kế hoãn bin𝔉h, cũng chỉ là vài chiêu lách luật lao động của chủ doanh nghiệp.
Hết thời hạn thử việc của nhân viên mới, chủ doanh nghiệp im lặng. Hỏi đến thì họ nói rằng bận quá nên “quên” v🌱à “quên” cho đến tận mấy tháng sau. Họ lại bắt nhân viên mới chờ thêm ba tháng nữa rồi mới kí hợp đồng chính thức, lấy lý do là muốn thử thách sự gắn bó của 🍃nhân viên.
Ban đầu chúng tôi thỏa thuận mức lương một đằng, không phụ cấp không có thêm bất cứ khoản n🀅ào. Vậy mà khoản lương đó khi vào hợp đồng lại hạ xuống đủ thứ nào phụ cấp xăng, xe, điệꦇn thoại, cơm trưa, công tác phí…
Chúng tôi là nhân viên văn phòng mà các bạn đóng mức hợp đồng bảo hiểm ở mức lương tối thiểu nhà nước quy định. Phí khấu trừ vào lương nhân viên theo luật chỉ có 9,5% nhưng các bạn trừ đến 10% mà không b🔯iết cái 0,5% đó đi đâu? Nếu có ai hỏi thì các bạn mới chịu “tính lại cho đúng”.
Tôi biết tỏng các bạn chỉ muốn né bảo hiểm và phúc lợi xã hội của người lao động, các bạn muốn trả mức phí bảo hiểm thật thấp và không có🍌 bất cứ một lời nào hay thông báo công khai cho chúng tôi biết. Khi chúng tôi hỏi, các bạn cũng chỉ ậm ờ cho qua. Đó là chưa kể các bạn trừ phí bảo hiểm y tế mà lại không mua và cấp thẻ bảo hiểm y tế nữa kìa.
Tất cả những việc như thế này, tôi dám cam đoan là không có doanh nghiệp nào không vài lần hay thường xuyên lách luật bảo hiểm và phúc lợi xã hội. Các bạn có nghĩ đó là mồ hôi công sức của người lao động bỏ ra đã bị ăn chặn mà họ không thể nói gì được hay không? Nếu nói ra thì họ chỉ có con đường tìm nơi khác mà làm việc, còn🍨 các bạn, không thuê được người này thì thuê người khác.
Các bạn chủ doanh nghiệp ạ, con🍃 người hơn nhau ở chỗ lời ăn ăn tiếng nói và tình người. Các bạn khó khăn, chúng tôi cũng đành chịu nhưng đừng chọn cách im lặng trước những câu hỏi của chúng tôi hay cấm chúng tôi tự cười bản thân, mặc định như chúng tôi bán sức lao động thì phải bán luôn cả lòng tự trọng của mình vậy.
Nếu chủ doanh nghiệp không xem người lao động như tài sản của công ty mà chỉ đơn thuần là mối quan hệ chủ - tớ thì hỏi sao trong ánh mắt của chú𝔉ng tôi, các bạn không phải là những 𒆙kẻ bóc lột.
>> Xem thêm:
Chia sẻ bài viết của bạn về thưởng Tết tại đây.