(Bài viết Ý Kiến không nhất thiết trùng với quan điểm 168betvisa-slots.com.)
Không học ngữ âm (phonetics), bạn làm sao đọc được bảng chữ cái? Ví dụ, A (ei), B (bi:), C (si:)... Sau đó mới đến phonetics của từ, ngữ điệu lên xuống của câu. Nhiều người học tiếng Anh "bồi" (không theo hệ thống nào) cứ tưởng là mình đúng, nhưng nói chuyện với người nước ngoài mới lộ ra cái dốt.🐼 Bạn phát âm chuẩn mà sai ngữ pháp người ta vẫn vui lòngಌ sửa lại cho bạn. Bạn phát âm không chuẩn, người ta có muốn sửa cũng không được vì họ không hiểu bạn nói gì.
Có bạn cho rằng học tiếng Anh đàm thoại chỉ cần nói nhiều là được. Nói nhiều chẳng qua là lu🎃yện khả năng phản xạ (đối đáp ứn🐎g xử). Nói nhiều mà phát âm không chuẩn, người nghe không hiểu thì cuộc nói chuyện đã vô nghĩa từ câu đầu tiên, làm gì có cơ hội nói câu thứ 2-3. Ngữ pháp, dù là văn viết hay văn nói, chỉ là cái khung, là công thức chung và có tính chuẩn mực. Sau khi bạn biết và nắm được cái khung này, bạn mới nói ra theo ý mình (cùng một ý nhưng có nhiều cách nói khác nhau).
Có bạn nói học ngôn ngữ chỉ nên bắt chước. Mọi ngôn ngữ bất kỳ đều được dùng muôn hình vạn trạng trong thực tế, bạn bắt chước đến khi nào mới hết? Ngôn ngữ dùn🍷g trong cuộc sống cũng như kính vạn hoa. Cùng một ý, mỗi người nói một cách khác nhau, bạn bắt chước đến🔜 khi nào? Thành ngữ được dùng xuyên suốt qua mọi thời điểm thì có thể bắt chước, còn tiếng lóng chỉ dùng trong một đoạn thời gian nào đó (mỗi thế hệ mỗi khác), làm sao bắt chước được? Cứ bắt chước hoài như vậy thì có khác gì làm văn tiếng Việt bê nguyên xi bài văn mẫu vào.
Người nước ngoài đến Việt Nan, để hòa nhập với người Việ💯t, họ học tiếng Việt. Bạn có thấy người nước ngoài nào nói tiếng Việt bằng giọng địa phương không? Không giọng Hà Nội cũng giọng TP HCM. Như vậy, ta học tiếng Anh cũng phải theo giọng chuẩn phổ thông (London). Giọng chuẩn không học, học lung tung "tam sao thất bản" mà cứ tưởng là đúng?
Thời tôi học tiếng Anh, chỉ có thi TOEFL, chưa có thi IELTS. Học tiếng Anh giọng London, bạn có thể đi khắp thế giới. Tiếng Anh giọng khác bạn chỉ có thể nói chuyện ở xứ đó thôi. Người Anh và Mỹ cũng có cách cách phát âm khác nhau. Người Anh càng tỏꦕ ra lịch thiệp bao nhiêu thì người Mỹ càng ra vẻ bình dân bấy nhiêu. Sự khác biệt nho nhỏ này tiếp xúc lâu mới nhận ra được. Bạn học tiếng Anh bất kỳ giọng nào khi nghe tiếng Anh giọng London, bạn phải công nhận tiếng Anh giọng London rất dễ nghe, phát âm rành rọt, không "cắn nuốt" chữ lung tung.
>> Chia sẻ bài viết của bạn cho trang Ý kiến tại đây.