Vì vụ kiện với chồng cũ, Lý Hương xa con gái khi bé sáu tuổi. Hai mẹ con diễn v♈iên vừa đoàn tụ tại Mỹ khi Princess Lam tròn 18 tuổi. C♒hị nói về mối quan hệ với con và cuộc sống hiện tại.
- Chị và con gái vừa kết thúc 14 ngày cách ly phòng Covid-19 khi từ Mỹ về nước, cảm xúc của chị ra sao?
- Mẹ con tôi lần đầu có trải nghiệm không thể nào quên khi bay từ San Francisco về sân bay Vân Đồn, Quảng Ninh vào ngày 16/7, cách ly tại Trung đoàn 125. Các anh bộ đội và bác sĩ, y tá chăm sóc cho cả đoàn chu đáo từ sức khỏe, miếng ăn đến điều kiện sinh hoạt. Tôi thấy không đâu ấm áp bằng quê❀ hương. Mỗi ngày chúng tôi được đo thân nhiệt hai lần, trong 14 ngày được xét nghiệm Cov꧅id-19 hai lần.
Con tôi sinh ra và trưởng thành ở Mỹ nên bé rất muốn được về quê nhà, thăm người thân, ông bà. Tôi hạnh phúc khi cuối cùng, hai mẹ con được ở bên nhau, tâm t𝐆ình, chia sẻ nhiều điều trong cuộc sống.
- Cảm xúc của chị khi lần đầu gặp con sau nhiều năm?
- Bao nhiêu nhớ thương dồn nén, tôi không biết dùng lời lẽ nào để diễn tả niềm hạnh phúc khi đó. Suốt 12 năm, hai mẹ con vẫn gọi điện, nhắn tin thường xuyên, nhưng cảm giác gặp 🦹được bằng xương bằng thịt vẫnꦉ thiêng liêng hơn. Tôi hạnh phúc vì bé rất thương mẹ, nói đã chờ đợi 12 năm để có ngày này. Gia đình đều mừng cho mẹ con tôi. Con gái là động lực sống lớn của tôi, khiến tôi muốn hoàn thiện bản thân hơn, sống tích cực để là chỗ dựa cho con.
Tôi có khoảng ba tháng đồng hành con gái ở California. Mỗi ngày, tôi chở bé đi học, đi chơi thể thao vì con chưa đủ tuổi lấy bằng lái xe. Con chơi bóng rổ rất giỏi, được vào đội tuyển của trường nên phải đi thi đấu với các trường khác liên tục. Đêm về, hai mẹ con không ngủ để tâm sự với nhau. Lẽ ൲ra, tôi ở lại lâu hơn nhưng bố bị bệnh nặng, Princess Lam giục tôi về Việt Nam lo cho ôn𓄧g. Sau khi bố đỡ hơn, tôi quay lại Mỹ ở với con suốt mấy tháng dịch đến nay. Hiện, cháu đã có bằng lái xe và còn chở mẹ đi khắp nơi.
- Chị cảm nhận tình cảm con gái dành cho mình thế nào khi gặp lại?
- Sau biến cố lớn, tình cảm hai mẹ con không thay đổi, khiến tôi thấy may mắn nhất. Bé tự tìm hiểu mọi chuyện qua Internet và biết hai mẹ con phải xa cách vì lý do bất đắc dĩ. Tôi luôn nói với con rằng mẹ rất yêu và chưa bao giờ có ý định bỏ rơi con, lỗi do mẹ không hiểu luật pháp Mỹ, dẫn đến chuyện đáng tiếc.
Con gái tôi độc lập từ nhỏ, có lẽ vì hoàn cảnh gia đình mà suy nghĩ chín chắn hơn các bạn đồng trang lứa. Gặp lại, tôi thấy bé giống một người bạn hơn là đứa trẻ bé bỏng cần mình chở che. Con nhớ hết n💞hững chuyện xưa ở Việt Nam, khi mới sáu tuổi, nói tiếng Việt cũng rành rọt. Princess Lam rất có hiếu, thường xuyên hỏi thăm gia đình bên ngoại. Tôi mừng vì cháu trưởng thành trong môi trường phương Tây hiện đại nhưng vẫn không quên nguồn cội.
- Chị có kế hoạch gì cho việc sống cùng con gái lâu dài?
- Trước mắt, tôi phải đi về giữa Mỹ và Việt Nam để chăm sóc cho con gáiཧ lẫn bố. Ban đầu, tôi khá phân vân vì không biết sắp xếp thời gian thế nào cho trọn vẹn. Con tôi là người độc lập, sau này cũng lập gia đình và có cuộc sống riêng. Trong khi đó, bố mẹ rất cần tôi. Chính Princess Lam cũng nói: "Ô𒁃ng ngoại cần mẹ hơn con, vì vậy mẹ đừng lo lắng cho con".
Bố tôi (NSND Lý Huỳnh) đã trải qua bao 🐻nhiêu trận thập tử nhất sinh rồi. Ông rất sợ tôi định cư ở Mỹ luôn. Mỗi lần tôi đi, ông buồn rồi đổ bệnh suốt cho đến khi tôi về nước. Tôi chưa xác định sẽ ở đâu lâu dài, chỉ biết bây giờ phải dành thời gian nhiều cho bố.
- Nhìn lại biến cố cách đây hơn 10 năm, cảm xúc của chị thế nào?
- Tôi nghĩ mình may mắn thoát khỏi tộiꦕ bắt cóc con và không tiếp tục dính vào vòng lao lý. Khi tôi dính vào vụ kiện tụng bên Mỹ, giấy tờ bị cơ quan điều tra giữ hết. Bố lo đến bệnh nặng, nhưng tôi không thể về thăm. Thời đó, tôi hoảng sợ không dám tiếp xúc với ai, không biết tin tưởng ai và cũng không dám đọc báo vì sợ dư luận. Tôi nghĩ chính ꦑsự kiên trì và tình thương con giúp tôi chờ được đến ngày hôm nay.
Tôi thấy viên mãn với cuộc sống hiện tại. Tôi cùng người chị mở công ty xây dựng và trang trí nội thất, thỉnh thoảng đi hát với anh trai. Bố thích xem tôi hát, ông bảo con làm bất kỳ nghề gì cũng không được bỏ nghệ thuật. Sau khi trải qua những đau khổ, bất hạnh cuộc đời, tôi biết yêu thương người khác hơn. Tôi là ủy viên Chi hội từ thiện Thiện Nhân (thuộc Hội Bảo trợ bệnh nhân nghèo TP HCM), thường tham gia các chương trình xây cầu, nhà tình thương, giúp đỡ người nghèo...
- Chị mở lòng thế nào khi có đàn ông theo đuổi?
- Có lẽ tôi từng chịu nhiều tổn thương nên đâm ra sợ yêu. Tôi nghĩ nếu yêu sai người, mình còn đau khổ hơn sống độc thân. Khi tôi theo anh Lý Hùng đi diễn, có nhiều người để ý, ngỏ lời, nhưng tôi lại có cảm giác không an toàn. Nhiều người hỏi sao tôi không cho người khác cơ hội. Ngoài kia, biết bao đàn ông, phụ nữ đã tìm thấy tình yêu mới sau đổ vỡ, trong khi tôi mười mấy năm qua vẫn ở vậy. Đó là vì tôi sợꦏ bị lặp lại những điều không vui, sợ tổn thương khi đã cho đi quá 🎃nhiều.
Tuy vậy, tôi vẫn mở lòng với tình yêu. Tôi luôn mong tìm được người đàn ông chân tình, thật thà, đạo đứ♕c, thương yêu gia đình giống cha tôi, và nhất là phải hướng thiện, có công ăn việc làm ổn định,🎐 đàng hoàng. Tôi không cần người ấy là một đại gia.
- Chị mong mỏi điều gì trong cuộc sống?
- Giờ tôi chỉ cầu nguyện sức khỏe cho cha mẹ và con gái được bình an tương lai tốt đẹp. Niềm vui hiện tại của tôi là gia đình 𓄧chứ không phải tình yêu trai gái. Tôi may mắn được sống trong gia đình có đầy đủ tình yêu thương, được dạy dỗ, chăm sóc chu đáo. Hai anh em tôi thường xuyên dẫn bố mẹ đi ăn, đi chơi. Như trong giai🎃 đoạn dịch, cả nhà đưa bố mẹ đi tập thể dục để tăng cường sức khỏe.
Diễn viên, ca sĩ Lý Hương là con Nghệ sĩ Nhân dân Lý Huỳnh, em gái Lý Hùng. Năm 2005, chị mang con về nước sau đổ vỡ hôn nhân với một Việt kiều Mỹ. Năm 2008, khi trở lại Mỹ, Lý Hương bị Bộ An ninh Nội địa Mỹ bắt giữ tại sân bay Los Angeles với cáo buộc bắt cóc con gái, bị ba năm q🧜uản chế tại Mỹ. Tòa Gia đình tiểu bang New York xét xử vụ án, quyết định giao bé⛎ Princess Lam cho bố. Cô bé được bác ruột, là chị của chồng cũ Lý Hương, nuôi dưỡng.
Vân An