Quan hệ trước hôn nhân là điều nhiều người lên án, nhưng đối với cá nhân tôi điều đó không hẳn là xấu và cũng chẳng tốt. Tôi đ⛎🅰ã và đang quan hệ trước hôn nhân với người yêu. Lúc đầu tôi cũng sợ gia đình biết, sợ anh bỏ rơi, sợ nhiều thứ lắm nhưng lần đầu tiên chúng tôi đã tính chu kỳ của tôi để phòng tránh. Tôi thấy bị trễ kinh, sợ hãi nên nói với anh.
Anh lên mạng tìm hiểu và nói: "Không sao đâu, tại em căng thẳng, stress nên b🐼ị trễ vậy thôi". Sau đó được mấy ngày tôi có lại thật, nhắn tin cho anh: "Anh ơi, em có rồi".𓄧 Anh hiều n🎐hầm tôi có thai nên nhắn lại: "Em thử chưa, nếu có thật thì anh đưa em đi khám". Tôi rất bất ngờ, nếu anh là ngườ🎶i tồi thì sẽ𒀰 không trả lời như vậy nên nhắn tin lại: "Chứ không phải anh bỏ em sao"? "Em khùng hả, trong lúc này sao anh bỏ em"? Lúc đó, tôi biết người đà𝐆n ông này là sự lựa chọn đúng.
Nhiều tháng sau chúng tôi vẫn lựa chọn cách này để phòng tránh nhưng cứ đến chu kỳ là tôi lo sợ, anh thấy tôi lo sợ như vậy nên chủ động dùng bao chứ không tính ngày nữa. Chúng tôi đã sống với nhau như vậy được 4 năm và chưa một lần nói chia tay, chưa ๊từng phải phá thai ngoài ý muốn vì anh cùng tôi giữ gìn rất cẩn thận. Anh còn tìm tòi làm thế nào để tôi thăng hoa và nhiều biện pháp phòng tránh nhưng luôn tự tìm và khô꧋ng để tôi phải phiền lòng.
Có lẽ không ai quan hệ trước hôn nhân như tôi mà lại thấy mãn nguyện vậy. Anh thương tôi và muốn đi ಌđến hôn nhân, chúng tôi hứa hẹn một, hai năm nữa hai đứa ổn định sự nghiệp sẽ tính. Tôi may mắn vì lựa chọn đúng người mình yêu, nghĩ một phần cũng do mình. T🎃ôi biết cách hâm nóng và rất hiểᩚᩚᩚᩚᩚᩚᩚᩚᩚ𒀱ᩚᩚᩚu người mình yêu nên dù yêu nhau lâu nhưng trong chuyện đó vẫn như lúc ban đầu. Là con gái nhưng tôi không có suy nghĩ lụy tình chỉ vì trinh tiết.
Quan hệ trước hôn nhân không hẳn sai nếu mình gặp người đàn ông tốt, yêu thương thật sự, cũng không hẳn đúng vì nếu không lấy nhau thì người thiệt thòi vẫn là mình. Vì thế tôi luôn chuẩn bị tâm lý nếu không còn yêu thì cũng chấp nhận chứ không níu kéo. Có lần, tôi tình cờꦕ đọc được câu chuyện về một người con gái, cô ấy cố giữ sự trinh tiết đến khi cưới chồng. Đêm tân hôn, chồng lao vào cô ấy như con thú, cô ấy hỏi thì chồng nói vì bị bức bách bao nhiêu năm tháng không được đụng chạm nên mới như thế. Cô không nghĩ những tháng ngày sau đó lại kinh khủng thế, hóa ra chồng cô là một người bạo dâm. Cô đau đớn, sợ chồng đến mức thấy chồng về là trốn, van xin chồng đi ra ngoài giải t🎀ỏa với người khác, vì vậy cô bị chồng đánh đập. Khi đọc xong, tôi nghĩ nếu trong trường hợp này thì quan hệ trước không phải không đúng.
Tôi từng nghe nhiều câu chuyện về vấn đề này và còn chứng kiến rất nhiều nữa, cả hai cùng tự nguyện quan hệ nhưng được một thời gian thì người con tra꧑i bắt đầu chán và đối xử với người con gái tồi tệ. Người con gái đó vẫn yêu, vẫn theo mặc dù cô ấy bị xua đuổi, bị hành hạ, thậm chí có thai nhưng anh ta không thèm quan tâm và bắt người con gái tự mình đi phá. Người con gái chịu đựng chỉ vì đã lỡ ăn ở với anh ta. Nếu người yêu tôi như thế tôi sẽ bỏ, không níu kéo, chỉ vì một chữ trinh mà phải hành🐼 hạ bản thân như vậy thật không đáng. Tôi cũng nói với bạn trai mình như thế.
Huệ