Đó là vào đầu kỳ hai của năm thứ nhất đại học, chúng tôi được đi học quân sự tập trung một thángﷺ ở Chương Mỹ, Hà Tây. Ở trên đó, chúng tôi được sống và học tập như những người lính thực sự. Chúng tôi cùng ở ký túc xá, 16 người một pꦰhòng với 8 chiếc giường một, không laptop, không mạng Internet, không giao tiếp với thế giới bên ngoài.
Ban đầu, tôi thực sự chán nản và không📖 thể thích nghi. Sáng nào, chúng tôi cũng phải dậy sớm đi tập thể dục. Đây như một cực hình với những đứa lười biếng như tôi, rồi sau đó tôi đi học cả ngày và tối thì✃ nằm mà không biết làm gì. Tuần đầu tiên trôi qua thực sự như ác mộng đối với tôi.
Cuối tuần được về nhà, tôi không ngừng than vãn với chị và cuối cùng chị đã cho tôi mượn chiếc máy tính bảng để nghịch vào buổi tối cho đỡ buồn. Tuần thứ hai, mọi việc bắt đầu có vẻ ổn hơn. Tôi và các bạn tham gia vào các hoạt động buổi tối của đại đội. Chúng tôi dùng chiếc máy tính bảng để tìm lời các bài hát rồi học thuộc, sau đó tự download các bản beat về tập và tự tin lên sân khấu biểu diễn. Cuộc sống bắt đầu vui vẻ hơn rất nhiều. Cuối tuần, đại đội tôi tổ chức một buổi thi văn nghệ giữa các tiểu đội, tôi và các bạn trong phòng lạ൲i online bằng chiếc máy tính bảng và tìm được bài hát “Cây đa quán dốc” với cả phần biên đạo múa.
Cả phòng chúng tôi mở chiếc máy tính bảng ra và tất cả cùng tập theo rất nhiệt 🎶tình. Cả tiểu đội sôi nổi hẳn lên, tiếng cười đầy ắp căn phòng nhỏ. Và tất nhiên, tiết mục của chúng tôi được đánh giá cao, được cộng điểm thi đua nữa. Tuần đó tiểu đội tôi đã vượt lên dẫn đầu toàn trung đội. Và chiếc máy tính bảng của tôi được tôn vinh khen thưởng vì đã có công rất lớn trong thành tích này. Nó chính là sợi dây gắn kết giữa các thành viên trong đại đội.
Cuối tuần sau, chúng tôi quyết định ở lại đơn vị để đi thăm quan các danh lam thắng cảnh gần đấy. Nhưng nơi đây hoàn toàn xa lạ với chúng tôi và một lần nữa chiếc máy tính bảng lại có dịp trổ tài. Tôi vào bản đồ và tìm các địa điểm du lịch nơi đây như chùa Trầm, chùa Trăm gian và cả đường đi đến đó. Tất nhiên chúng tôi đã có một chuyến đi không gì vui hơn. Chúng tôi cùng nhau leo núi, thăm thú kꦇhắp nơi và chụp biết bao nhiêu ảnh bằng chiếc máy tính bảng. Nhờ có 🌊những khoảng thời gian như vậy mà tôi quen được nhiều bạn mới hơn và cũng hiểu nhau hơn.
Có những hôm tối rảnh rỗi, cả phòng lại cùng nhau đọc báo hay xem clip hài rồi phá lên cười. Ngày lại ngày trôi qua thật nhanh với những điều hạnh phúc nhỏ bé, giản dị mà đầy ý nghĩa. Thấm thoắt cũng đến ngày chúng ♐tôi hoàn thành khóa học và trở lại trường. Ai ai cũng tiếc nuối quãng thời gian cùng sống, cùng ăn, cùng ngủ bên nhau đã qua. Nhưng chắc chắn, sau một tháng này chúng tôi đã học được rất nhiều, không chỉ những kiến thức chính trị, quân sự mà còn là cả một kinh nghiệm sống và những kỷ niệm đẹp.
Sau kỳ học đó, ꦡtôi đã đạt thành tích cao trong học tập. Chị đã thưởng cho tôi 𝐆chiếc máy tính bảng này - nơi lưu giữ những khoảnh khắc không thể quên của tôi.
* Độc giả gửi bài dự thi tại đây hoặc [email protected].
Cuộc thi viết "Trải nghiệm cuộc sống cùng tablet" do Báo điện tử VnExpress phối hợp với Công ty điện tử Samsung tổ chức dành cho các công dân sinh sống trên lãnh thổ Việt Nam. Chương trình diễn ra trong 6 tuần từ ngày 15/8 đến 25/9. |
Nguyễn Thị Bích Ngọc