Tuổi trẻ có những dại khờ mà đến khi đủ chín chắn ♑nhìn lại mới thốt lên "giá như". Biết tôi sẽ lấy chồng xa trong khi có nhiều sự lựa chọn tốt hơn, bố mẹ khuyên không nên. Tôi chọn lấy anh vì anh có đạo đức tốt, biết tôn trọng người ღkhác và cảm giác an toàn khi ở bên. Hai nhà cách nhau 100 km, trước khi quyết định đến với nhau, chúng tôi đã xác định ở Hà Nội để tiện đi lại hai bên.
Hôn nhân không phải cuộc sống của hai người mà là đôi bề tứ bên, tôi về trên nhà chồng vì khác biệt về văn hóa quá lớn mà bị hẫng một thời gian. Trên đó mọi người hay tham gia vào chuyện nhà người khác như một điều hiển nಌhiên. Mặt tích cực là mọi người khá thật thà, có sao nói thế, lúc đầu tôi chưa quen đã khá sốc. Ví như mẹ chồng xuống dưới nhà tôi sẽ bảo những câu như: Dưới đó không có cái nhà hai tầng nào à🅘, nhà không có vườn sao, bà cô đi đưa dâu mà ăn mặc xề xòa... Mẹ chồng còn đoán cả bố mẹ tôi làm nhà hết bao nhiêu tiền, chắc giờ không còn tiền dưỡng già nên phải đi làm.
>> Sống chung với mẹ chồng mà tôi như ở tù
Khi chuẩn bị cưới, mẹ và em gái chồng hỏi lương tôi bao nhiêu, đã trừ bảo hiểm chưa, để được ra bao tiền rồi, nếu vợ chồng muốn gửi tiền thì mang về quê bà gửi cho. Hàng loạt điều đó làm tôi khá sốc, vừa buồn vì mẹ chồng có ý chê dưới nhà tôi nghèo. Tôi ở dưới xuôi, mọi người giờ không chuộng nhà tầng mà toàn làm nhà mái Thái, hầu như nhà nào cũng muốn con cái ra ngoài nên mọi người mua đất ở ngoài, quê toàn ông bà già ở. Còn quê chồng ở𝔉 vùng trung du, đất đồi, đất vườn rộng sao so sánh được. Tôi không rõ nhà bà có bao nhiêu tiền mà bà lại nói bên thông gia như vậy.
Dưới tôi lại khác, mọi người giữ ý khi nói chuyᩚᩚᩚᩚᩚᩚᩚᩚᩚ𒀱ᩚᩚᩚện hơn nên thực sự tôi không quen với cách nói trên quê chồng. Khi nói chuyện với chồng, anh luôn bảo trên này ꧟là vậy, đừng để bụng, vì vậy tôi không đôi co với mẹ chồng bao giờ. Thậm chí tôi chỉ vâng dạ cho xong, coi như không biết, có thể do đó mà bà nghĩ tôi không biết gì. Ví như tôi sinh con, bà thường lấy hình mẫu là con gái bà chăm con như nào để áp dụng vào tôi. Nhiều lần rất khó chịu khi bà cứ bảo con gái bà nói phải như này, như kia. Chồng biết tôi khó chịu nên anh cũng bảo bà là mọi thứ bây giờ theo khoa học có hết, nhiều khi em gái cũng không đúng. Ngay cả việc khi nào cai sữa con, cai sữa ở đâu... bà đều can thiệp và muốn chúng tôi phải theo. Mỗi lần như vậy tôi rất ức chế, nhưng nếu đôi co với bà lại làm khó chồng, vì thế tôi cứ nhịn cho xong.
Tôi thường tự nhủ là bà tính phổi bò, có sao nói thế, còn hơn là bà không nói gì rồi nói sau lưng. Mặt tích cực là bà rất quý cháu và sống thoáng. Cũng vì thế mà mỗi lần tôi xin cꦇho cháu về quê ngoại là ông bà không thích, muốn giữ 🔴cháu khư khư, muốn con dâu lấy chồng phải toàn tâm toàn ý theo nhà chồng, trong khi tôi nói mình có hai đứa con gái, không thể như thế được. Chồng tôi rất tâm lý, điều này khiến tôi không nỡ làm anh suy nghĩ nhiều về mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu. Mọi việc tôi đều nhường nhịn cho êm ấm nhà cửa.
>> Có nên tiếp tục nín nhịn bố mẹ chồng
Vừa rồi dịch bệnh, tôi cho con về quê với ông bà, sau dịch muốn cho con lên đi học. Khi bạn ấy lên Hà Nội thì lại ốm một tuần nên chưa đi học được. Tôi cho con nghỉ ở nhà hai tuần cho khỏe hẳn rồi đi học. Ông bà ở quê thấy vậy gọi điện bảo tôi cho con về chơi một tuần, tôi không đồng ý vì chuẩn bị cho con đi học. Vậy mà hôm sau ông bà bắt hẳn xe ra đón cháu về, hôm đó cả ông ngoại ở đấy. Tôi cũng nghĩ vì ông bà nhớ cháu nên mới như vậy, nên cho con lùi học một tuần cũng được, chẳng nhẽ lại để ông bà lên tận đây rồi về không? Vậy mà tối đó chồng tôi gọi điện nói chuyện thì bà bảo là: "Tao sợ gì mà không lên đón, bây giờ về quê quên cả chào mọi người rồi", ý bà trách trên này chúng tôi không dạy con. Giọng bà kiểu như thách thức, rồi bà phải thắng cho bằng được. Tôi nghe thấy vậy rất buồn. Có phải như vậy là bà không tôn trọng tôi? Phải chăng bà quen chỉ đạo và mặc định phải tﷺheo ý bà nên không chịu th🌌ua thiệt khi tôi từ chối? Tôi nên làm gì?
Quỳnh
Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc