Trước tình hình dịch diễn biến phức tạp tại TP HCM, khu trọ tôi ở c🐓ó trên 20 phòng, một vài phòng đã về quê, còn lại khá vất vả vì không có tiền tích cóp. Tôi khẳng định tiết kiệm là một đức tính cần và tốt trong điều kiện kinh tế hiện nay.
Tôi 🐽làm mẹ đơn thân của bé 10 tuổi. Cách đây 5 năm, chồng vào trại cai nghiện nên tôi đơn phương ly hôn và chuyển về quận 12 sinh sống. Tôi ở quê mới vào và nhận ra nơi đây có thể dễ kiếm tiền và dư giả nếu chăm chỉ cố gắng. Ngoài làm việc văn phòng ở công ty với mức lương 14 triệu mỗi tháng, chiều về tôi chở con trai đến nhà người quen gửi và tiếp tục làm thêm việc ca hai. Rất nhiều việc tôi đã trải qua như bán hàng online, bán bánh mì vỉa hè, dạy kèm nghiệp vụ kế toán cho các bạn sinh viên, làm thêm sổ sách cho các công ty nhỏ. Tối nào tôi cũng kết thúc công việc lúc 11h đêm sau khi kiểm tra bài vở, sách vở của con.
Buổi sáng tôi dạy sớm nấu một nồi xôi, chở con đi học rồi bán hàng trước cổng trường con, trường vào giờ học cũng là lúc tôi đến công ty làm việc. Việc gì hợp pháp mà ra tiền là tôi làm dù lãi rất thấp. Cuối ngày tôi tổng kết lại tiền làm chính, làm thêm, có khi được hơn cả triệu đồng. Tôi làm với niềm vui, không thấy mệt mỏi, chi tiêu có kế hoạch rõ ràng, không quá phung phí, tập trung cho con về dinh dưỡng, sức khỏe,🐽 học hành là nhiều; quần áo, du lịch, tiệc tùng hay các mối quan hệ tôi gói gọn trong chính sách chế độ của công ty. Vì vậy cứ sau một năm thêm tiền thưởng quý, thưởng năm, tôi có thể dư 300 triệu, đặc biệt là mỗi dịp Trung thu hay tết tôi bán thêm bánh mứt, trái cây thu về khoản kha khá, phần ﷺnày tôi phụ ba mẹ ngày tết ở quê.
Tết 2020 tôi mua được căn nhà một trệt một lầu giá 2,1 tỷ đồng mà chỉ phải vay 300 triệu đồng nhưng chưa chuyển về được do diễn biến phức tạp của dịch bệnh. Hiện tại giãn cách xã🌠 hội nên tôi không đi làm, tự mua thịt về gói chả giò, giò nạc, làm bánh rồi bán ở khu phố tôi sinh sống. Hàng tôi bán rất đắt khách, không đủ nguyên liệu và người làm cùng, tôi nhờ các chị bên phòng trọ phụ giúp rồi trả công nhưng ai cũng từ chối. Họ không đi làm, hát karaoke cả ngày, nhận được hàng từ thiện họ nấu ăn một bữa là hết, tiền phòng trọ không có đóng, rất khó khăn nhưng vẫn vô tư vay mượn. Khi có tiền họ tiêu cho hết, rảnh thì ôm điện thoại, không cố gắng làm việc thêm. Tôi nói ra sẽ có ý kiến trái chiều nhưng thấy rằng𝓡 cố gắng làm việc và tiết kiệm thì sẽ làm chủ cuộc sống, không vất vả lắm với cơm áo gạo tiền.
Phượng
Độc giả gọi vào số 09 6658 1270 để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc