Tốt nghiệp đại học, tôi quyết định rời chốn thành thị về quê mở một cửa hàng quần áo nhỏ. Do tính chất công việc, tôi thường xuyên phải sử dụ𓆏ng điện thoại hoặc máy tính để trả lời khách hàng ở page trên facebook. Có những ngày mẹ dọn sẵn cơm ꧙canh, tôi cũng chỉ ăn uống qua loa, mắt vẫn không dời màn hình nửa giây, mẹ hỏi tôi cáu gắt trả lời: "Con đang làm việc".
Thỉnh thoảng hàng về, một mình chụp mẫu không ổn, tôi nhờ mẹ cầm hàng hộ miệng lẩm bẩm: "Đăng hình mẹ xem được bao nhiêu like nào". Mẹ gặng hỏi tôi: "Like là gì hả con?" Lần đó tôi không trả lời, ꦗnghĩ mẹ già rồi có nói cũng ch🎐ẳng hiểu.
Rồi vào một buổi sáng, mẹ đặt🀅 hàng một chiếc điện thoại về nhà, nhờ tôi lập cho mẹ tài khoản facebook. Từ sau khi có điện thoại, mẹ dành thời gian cho tôi ít hơn. Mẹ chăm chỉ up h𒈔ình lên mạng, thỉnh thoảng khoe cô này cô kia thả tim cho mẹ. Tôi cau có hét vào tai mẹ, nói rằng mẹ lớn tuổi rồi sống ảo ít thôi. Lần đó tôi thấy mẹ lặng đi nhưng chẳng mảy may để tâm.
Cho đến một hôm, khi đang lười biếng lướt bảng tin dạo, tôi thấy tin nhắn từ vài người bạn trêu tôi về mẹ. Vội vàng mở trang cá nhân, tôi thấy mẹ đăng bao nhiêu là hình ghép tôi và mẹ với nha𝓀u trông thật trẻ con. C🅷ơn giận dữ trong tôi tăng lên, chờ đến khuya, khi mẹ đã ngủ, tôi lén lấy điện thoại của mẹ để xóa tài khoản facebook. Tôi không thể để bạn bè trêu chọc như thế được.
Song, khi đang lướt vào trang cá nhân của mẹ, tôi vô tình đọc được statuౠs mẹ để chế độ chỉ mình mẹ biết: "Lúc nào con cũng trên facebook, không còn chuyện trò với mẹ như xưa nữa, nên mẹ phải học cách dùng facebook thật tốt để biết về cuộc sống của con. Mẹ muốn biết con đi đâu làm gì, có quen bạn bè tốt hay không. Nhưng ജfacebook cũng nhiều thứ hay thật con nhỉ, luôn hỏi mẹ hôm nay thế nào, giúp mẹ tìm lại được những người bạn cũ. Mai là sinh nhật mẹ, con có quên thì cũng có facebook chúc mừng. Mẹ cũng đỡ buồn con ạ".
Tôi khóc. Những giọt nước mắt hối hận lăn trên gò má. Mẹ luôn tìm cách gắn kết tình cảm với tôi vậy, mà bấy lâu nay tôi cứ nghĩ mẹ thật phiền phức. Ngày mai, tôi phải dậy♒ thật sớm nấu cho mẹ một bữa cơm, mua một m🌼ón quà, nói một lời yêu thương và xin lỗi mẹ. Chắc vẫn chưa quá muộn...
Nguyễn Minh Dũng
Từ ngày 3 đến 30/10, độc giả chia sẻ về người phụ nữ bạn luôn yêu thương và trân trọng nhất, hoặc tham gia bằng cách viế🦹t về chính mình nếu bạn có một câu chuyện truyền cảm hứng muốn lan tỏa đến những người xung quanh, để có cơ hội nhận bộ trang sức PNJ. Độc giả gửi bài tham gia cuộc thi dưới dạng bài viết trong khoảng 500 - 1.000 từ có dấu, font Unicode, kèm theo ít nhất 1-3 hình ảnh minh họa là nhân vật người phụ nữ được nói đến trong bài. Gửi bài dự thiꦿ tại đây.