Đây là bản remake từ bộ phim cùng tên Hàn Quốc năm 2009 (Kwon Sang Woo và Lee Bo Young đóng). Tác phẩm là khúc nhạc tình buồn dang dở của nhà sản xuất âm nhạc K (Lưu Dĩ Hào) và nhạc sĩ Cream (Trần Ý Hàm). Tìm thấy sự đồng điệu trong nỗi cô đơn, họ trở thành tri kỷ từ thời trung ꦗhọc, sống cùng nhà và trải qua nhiều ngọt bùi đắng cay. Dù nặng lòng với nhau, K và Cream đều không đủ dũng khí bày tỏ bởi những lý do riêng. Khi bệnh tình trở nặng, K tìm cách giúp Cream kết hôn với một người đàn ông lý tưởng trước khi anh rời xa cõi đời.
Kể chuyện tình cách trở vì ung thư, More Than Blue mang mô-típ đặc trưng của phim Hàn thập niên 2000. Trên nền cốt truyện cũ kỹ, biên kịch Lữ An Hoằng và đạo diễn Lâm Hiếu Khiêm không mang đến nhiều sáng tạo. Phim dài dòng, rời rạc𝕴, đa số tình huống nặng tính minh họa, không cho thấy diễn biến nội tâm của nhân vật.
Các điểm hạn chế của bản gốc được giữ lại, rõ nhất là việc lạm dụng lời thoại để giới thiệu nhân vật, xử lý tình huống và giãi bày nội tâm. Một số ưu điểm trong bản gốc lại bị xóa bỏ, chẳng hạn như các khoảnh khắc lãng mạn của hai nhân vật chính. Những cảnh họ ăn chung một tô mỳ, đút đồ ăn cho nhau, gối đầu lên đùi nhau rất thú vị trong bản gốc đều không xuất hiện. Thay vì những ánh mắt dõi theo, sự chăm sóc tỉ mỉ, K và Cream chủ yếu thể hiện tình yêu bằng việc kể về nhau với một người ngoài cuộc𒅌. Do đó, chuyện tình của họ trở nên mơ hồ và ✃khó tin. Sự kết nối âm nhạc giữa hai tâm hồn cũng được khắc họa không đủ sâu sắc.
Bộ phim giàu cảm xúc nhất💙 ở mở đầu (tái hiện thời đi học của K và Cream) và kết thúc (đổi ngôi kể từ góc nhìn của K sang của Cream). Tuy nhiên, hai trường đoạn này đều mang dáng dấp của MV ca nhạc nhiều hơn điện ảnh, kết hợp của lời tự sự🐭 cùng các hình ảnh hồi tưởng trên nền nhạc buồn.
Điểm khác biệt lớn nhất🥃 của phim so với bản gốc là dành thêm đất diễn cho nam phụ Dương Hựu Hiền (Trương Thư Hào) - anh chàng nha sĩ vốn đã đính hôn. Vì muốn se duyên cho anh với Cream, K đề nghị bạn gái anh hủy hôn ước. So với K, Hựu Hiền thậm chí có ♔nhiều cảnh riêng tư với Cream hơn. Qua ánh mắt và cử chỉ của anh, khán giả cảm nhận được chuyển biến cảm xúc trong nhân vật, từ sự ái ngại ban đầu tới tình yêu chân thành về sau.
More Than Blue được chăm chút về hình ảnh. Phần lớn các khung hình trong phim, đặc biệt là các cảnh tại nhà của K và Cream ♛được bao phủ bởi sắc vàng neon như một ngụ ý về cảm giác ấm áp, nồng nàn khi hai nhân vật ở bên nhau. Một vài sắc đỏ, xanh lá, xanh lam neon điểm xuyết trong các bối cảnh nội tô điểm cho bộ phim và gợi nhớ đến phong cách của đạo diễn Vương Gia Vệ. Tuy nhiên, lối đánh sáng này bị phản tác dụng trong đoạn K và Cream nằm cạnh nhau trên giưꦉờng. Vào thời điểm nửa đêm, một luồng sáng màu vàng tựa như ánh nắng rọi vào từ ô cửa sổ gây cảm giác khiên cưỡng.
Vào vai chàng trai chôn giấu nhiều bi kịch, Lưu Dĩ Hào chưa khai pháꦅ sâu nội tâm của nhân vật. Diễn xuất của anh non nớt so với Kwon Sang Woo - người từng thể hiện tốt ở bản gốc. Trái lại, nữ chính Trần Ý Hàm có phần thuyết phục hơn Lee Bo Young do vẻ lém lỉnh, cá tính. Cặp mắt to và gương mặt trẻ thơ là lợi thế lớn của cô khi đảm nhận nhân vật Cream. Bên cạnh đó,ಌ các cảnh phim lấy nước mắt được người đẹp xử lý mềm mại.
Cùng với Trần Ý Hàm, hai diễn viênꦇ vào vai K và Creamꦰ thời trung học cũng lưu lại ấn tượng đẹp nhờ sự hợp vai và ăn ý. Anh chàng K điển trai, giá băng và cô độc, còn cô nàng Cream thì lập dị nhưng giàu tình cảm. Hiệu ứng cảm xúc giữa họ thậm chí tốt hơn so với đôi Lưu Dĩ Hào và Trần Ý Hàm.
Pꦡhim chiếu tại Việt Nam với nhãn C16 (không dành cho khán giả dưới 16 tuổi).
Lam Anh