Tham gia cuộc thi tại đây.
Hôm nay tôi xin phép chia sẻ một câu chuyện. Đó không phải là câu chuyện
về khách hàng tham gia bảo hiểm, mà là một con người đã được sống và
nhận thức đúng đắn tương lai của mình nhờ hòa mình vào công việc Bảo
Hiểm nhân thọ.
Cô bé 22 tuổi nhiệt huyết và năng nổ, sống xa nhà một mình ở Sài Gòn hoa
lệ. Luôn khao khát tìm kiếm một vị trí mới mức lương cũng ổn ổn và cơ hội
thăng tiến. Nhưng một đứa nhóc vừa ra trường, lại cũng không có gì nổi trội
như tôi lúc ấy, thật khó để tìm kiếm công việc như ý muốn. Tôi chấp nhận
làm nhân viên cho một công ty teambuilding và trợ lý cho chị sếp làm việc
thêm bên phòng sản xuất phim của YanTV. Mỗi ngày chỉ ngủ được vài tiếng,
cơ thể mệt nhoài và môi trường làm việc quá phức tạp của giới giải trí làm
tôi nản lòng. Mà tiền lương chỉ 4 triệu hay hơn là𒊎 6 triệu.
Rồi đang lúc lê lết cho qua ngày tháng và tìm kiếm thêm việc mới thì bà Nội
tôi bệnh. Là đứa cháu duy nhất ở Sài Gòn, thương bố còn phải đi làm ở Đà
Lạt, mẹ tôi thì bệnh huyết áp không muốn họ tất tả xuống đây thăm nuôi. Tôi quyết định nghỉ việc để chăm꧒ bà tôi. Khi ấy bà là người làm cách mạng nên bà có bảo hiểm y tế và rất tin là được nhà ✅nước lo hết, nhưng vì bệnh của bà đã chữa trị nhiều nơi và nhiều năm không khả quan nên cuối cùng dừng chân tại Bệnh viện Đại học Y dược.
Ở đấy, khi vào nhập viện gia đình tôi phải đóng trước một khoản tiền, tôi
cũng không nhớ chính xác chắc tầm 80 triệu. Lúc ấy các cô, bác và bố mẹ tôi
đều chưa có sẵn tiền mặt, phải chạy tiền. Tôi cũng lo vừa nhập viện cho bà,
vừa rút tiền để nộp cho bện🌜h viện kẻo không có giường cho bà nằm.
Tôi nhớ như in một câu nói của người lớn nhà tôi: "Giá kể mà bà nội có tiền
thì con cháu đỡ khổ?" - "Chỉ bỏ cái công ra, chứ vừa công, vừa của quá khổ!".
Rồi may mắn thay sau hơn 1 tháng điều trị bà tôi cũng được xuất viện, và
theo dõi thêm 2 tháng ở Sài Gòn bà về ở với tôi. Và sau khoản viện phí ban đầu
thì còn thêm nhiều khoản khác, cộng thêm chi phí ăn ở, đi lại quả thật rất
nhiều.
Thực tế lúc đó trong suy nghĩ non nớt tôi nghĩ rằng, với gia cảnh khó khăn
và với tôi hiện tại công việc bấp bênh thì lỡ nếu tôi cũng xui rủi mắc bệnh
thì sẽ ra sao? Tôi nghĩ về mẹ tôi, bà ấy đã bị tai biến vào năm 39 tuổi. Lúc
đấy tôi mới lên lớp 6, em gái tôi mới lên lớp 1. Tôi sợ rằng, tôi cũng sẽ dễ
mắc bệnh này và mắc sớm. Mẹ tôi biết bà ấy bệnh nhiều nên sau đó bà ấy
rất chăm chỉ mua bảo hiểm nhân thọ.
Tôi nghĩ ngay đến việc sẽ mua cho mình một cái, nhưng mẹ tôi lại bảo tôi
lớn rồi, không có mua được nữa, tôi cũng thấy hơi thắc mắc tại sao?. Nhưng
rồi cơm áo gạo tiền bủa vây. Tôi quên bẵng đi chuyện đấy. Rồi cuối cùng tôi cũng mua một gói bảo hiểm⛦ khi được một người đồng nghiệp giới thiệu và khuyên nhủ hãy mua Bảo hiểm nhân thọ vào năm 2018. Lúc ấy tôi đã có gia đình và có con. Tôi nghĩ nhiều về những rủi ro bệnh tật lắm. Nhưng thực tế lúc ấy cũng khó khăn bủa vây, vì tôi còn đang trả góp nhà, công việc kinh doanh cần vốn ban đầu. Nên sau 1 năm từ lúc nhận được 🌳bảng chi tiết sản phẩm tôi mới chủ động gọi lại cho anh tư vấn viên ấy để mua. Quả thật may mắn vì cả năm đó mình và gia đình không có việc gì xảy ra.
Sau khi mua được gói bảo hiểm, người anh tư vấn viên ấy có mở lời giới
thiệu tôi vào làm công việc bảo hiểm. Tôi cũng bật cười vì khi ấy mình rất sợ
làm sales và mình nghĩ rằng sales là dành cho ai đó chứ không phải mình
đâu.
Và biến cố cho cả nhà tôi ập đến là khi mẹ tôi phát bệnh, bà bị tai biến sau
một đêm ngủ dậy và liệt nửa người và cuối năm 2019. Sau khi điều trị và về
nhà, tôi có nói người nhà liên lạc cho bên bảo hiểm mẹ đã mua để xem có
được hỗ trợ chi phí gì không? Thì người nhà ở Đà Lạt báo lại rằng bảo hiểm
không có trả gì hết. Khi đó tôi thấy lạ vì tôi cũng có mua bảo hiểm mà, bệnh
của mẹ là bệnh hiểm nghèo rồi sao lại kì vậy. Cho đến sau khi tôi chụp lại
các nội dung trong hợp đồng của mẹ gửi anh tư vấn viên Prudential, anh ấy
giải thích cho tôi hiểu rõ về từng loại bảo hiểm, từ đó đào sâu so sánh tôi
mới hiểu hơn một chút. Nghĩ lại tôi cũng thấy khá buồn cười, vì tôi lúc ấy
cũng giống như các anh chị Khách hàng tôi bây giờ, không biết chụp chỗ
nào, xem chỗ nào.
Tất nhiên, mặc dù đã được giải thích cặn cẽ, nhưng tôi cực kì bức bối. Lẽ ra
với bệnh của mẹ, thì mẹ tôi phải được giải thích kỹ rằng sản phẩm mẹ tôi
tham gia chỉ tích lũy về già, còn bệnh tật thì vì mẹ bệnh trước rồi nên sẽ
không gắn kèm sản phẩm bảo hiểm bệnh. Và nếu tôi tỉnh táo thì tôi sẽ
không đi hủy cái HĐ vào lúc ấy, dù rằng cũng vừa lo cho mẹ, chi phí trong
nhà cạn kiệt. Cho đến giờ tôi vẫn áy náy vì quá vội v🔯àng mà đã dừng cái hợp đồng ꧑của mẹ tôi.
Nhưng cũng vì chính những biến cố về bệnh tật của người thân, có thể đã
gieo cho tôi một cái nhìn mới về Bảo hiểm nhân thọ. Tôi nghĩ rằng, nếu mẹ
được tư vấn kỹ hơn, có thể giờ đây mẹ sẽ được bảo vệ và hưởng quyền lợi
tốt hơn. Tôi cũng cảm ơn anh tư vấn viên Prudential và mong nhiều người
có thể gặp được những tư vấn viên có tư duy và kỹ năng nghề nghiệp tốt. Để
không gặp phải trường hợp đáng tܫiếc 😼như gia đình tôi.
Và rồi, sóng gió lại dồn dập tới thăm tôi, mặc dù tôi không hề mời đến. Bệnh
của mẹ chưa điều trị xong thì gia đình nhỏ của tôi đổ vỡ, xích mích. Công
việc kinh doanh gần như phải phá sản vì nhà hàng tôi kinh doanh đóng cửa
hơn 9 tháng vì tâm dịch Covid. Tôi phải bán hết đồ đạc để gom tiền trả nợ.
Tôi và chồng li dị vào những ngày mùa đông năm 2021. Kết thúc 7 năm
trong buồn bã và chóng váng. Cùng lúc đó, em gái tôi vì xích mích với mẹ
bệnh nên đòi xuống SG không chăm bà nữa. Tôi nghĩ rằng, nếu đã vậy tôi sẽ
quay về Đà Lạt, dù sao Sài Gòn thì còn gì nữa để vấn vương, mà bố mẹ thì lại
chẵng ai chăm lo. Tôi cần phải quay về thôi.
Về đây vào tháng 4.2022, tôi hai bàn tay trắng ôm thêm đống nợ. Tinh thần
sa sút và không còn niềm tin vào chính mình. Tôi cũng không biết tìm việc
gì và tìm ở đâu? Xốc lại chút tinh thần còn sót lại, tôi bắt đầu làm lại CV xin việc đã phủ rêu từ nhiều năm về trước. Tôi lên mạng tìm kiếm việꩲc làm, chủ yếu tôi tìm công việc liên quan đến ngành tôi làm là Marketing. Nhưng ở Đà Lạt khó xin việc hơn tôi nghĩ và hầu hết công việc đều chỉ có mức lương khởi điểm tầm 5 – 6 triệu. Quá thấp, nhưng với tôi lúc ấy tôi nghĩ tôi có việc là mừng rồi. Tôi mất đi sự tự tin đến nỗi chỉ dám chọn công việc không tiếp xúc với ai cả.
Và trong số các công việc tôi thấy có một vị trí là "Trợ lý kinh doanh" của công
ty bảo hiểm nhân thọ. Lương cũng thấp, nhưng được cái làm hành chính, không thêm giờ thì tôi có thể chăm sóc cho con tôi và mẹ tôi. Nhưng công việc ấy tôi để là lựa chọn cuối cùng, nếu tôi không có thể apply vào chỗ nào ưng ý mà thôi. Tôi cũng chịu khó đi phỏng⛄ vấn tầm 5 nơi, cũng đắn đo nhiều lắm.
Nhưng rồi định mệnh run rủi làm sao, chiều hôm trời mưa lất phất của những ngày lập xuân cuối tháng 4 năm 2022 ấy, sau khi phỏng vấn ở taxi Mai Linh, tôi quyết tâm gọi cho một số điện thoại tìm trợ lý kinh doanh. Anh ấy nhắn tôi gửi CV sang mail và tôi đã gửi ngay lúc ấy và💙 anh ấy bảo đợi sẽ gọi cho tôi vào sáng mai.
Sau một đêm ngủ dậy, chờ mãi mà không thấy mail hay cuộc gọi. Tôi quyết
định lên facebook tìm lại tin tuyển dụng kia, mà khổ nỗi, tìm hoài không
thấy tin của người mà tôi gửi CV, chỉ hiện ra tin tuyển dụng của một team
khác (sau này vào làm tôi mới hiểu) và đó là nhóm OZZ của tôi bây giờ. Tôi
chủ động gọi luôn, hỏi luôn lý do tại sao lại có 2 địa chỉ khác nhau trong
hàng chục tin đăng tuyển dụng.
Cũng hơi khó hiểu, nhưng tôi quyết định vẫn tự set phỏng vấn vào chiều
hôm ấy. Đem theo tâm trang lo lắng vì quá lâu không làm công việc văn
phòng và chở theo nhóc con tới số 21C Phù Đổng Thiên Vương, Phường 8,
Đà Lạt. Cuộc đời tôi đã rẽ ngang vào chính khoảng khắc đó. Tôi không nhớ
tôi đã nói gì và phỏng vấn gì? Chỉ nhớ rằng các anh chị phỏng vấn đã hỏi tဣôi có muốn trở thành tư vấn viên không, và nhất nhất tôi chỉ muốn làm trợ lý.
Tôi không tiền, không tự tin và không mối quan hệ ở Đà Lạt, dân mới keng
luôn dù mang tiếng sinh ra ở đây. "Tôi không có khả năng làm sales", "tôi có
quy tắc là không kinh doanh hay bán hàng cho người thân", "tôi sợ tiếp xúc
người lạ lắm", "tôi chỉ muốn làm công việc 6-8 tiếng mà thôi", "tôi không
muốn làm thứ 7 và chủ nhật"... đó là những lời mà tôi đã nói trong buổi
phỏng vấn. Trong buổi phỏng vấn ấy tôi còn khóc khi hỏi về hoàn cảnh của
mình nữa, quả thật không rõ vì cớ gì mà anh chị ấy vẫn nhắn tôi về suy nghĩ
để đi học lớp học Khởi Nghiệp ngày 08.05, vì tôi thấy buổi phỏng vấn đó rất
tệ... (giờ viết lại tôi vẫn thấy buồn cười).
Thế nhưng, ông trời run rủi khi về nhà, tôi chợt ngẫm ra xung quanh tôi, rất nhiều bạn bè tôi đều làm bảo hiểm, họ làm không ở Prudential mà bên một vài công ty khác. Tôi bắt đầu dành cả vàꩵi ngày liên tục để tra cứu về bảo hiểm, xem dòng thời gian của các bạn ấy từ lúc vào nghề đến bây giờ. Vì trong buổi phỏng vấn, điểm sáng duy nhất mà tôi còn nhớ đó là: Tôi sẽ được dạy và học rất nhiều môn kỹ năng, đặc biệt là khóa học "Linh Hồn của sự thay đổi" do thầy Bá Thãi giảng dạy🐽 và đào tạo. Dù tôi cũng không biết thầy là ai? Học cái đó thế nào, nhưng nếu được học hỏi thì đó là điều tôi rất mong ngóng. Vì bản thân tôi, sự đổ vỡ trong hôn nhân hay phá sản trong làm ăn là vì kiến thức và kinh nghiệm, kỹ năng chưa đủ. Mười ba năm đi làm tôi khao khát lúc nào cũng có thể gặp được một người thầy, một teammate để cùng dấn thân vào khó khăn, cùng làm, cùng chơi, cùng chiến đấu.
Tôi thấy Waooo... Các bạn làm bảo hiểm ai cũng đẹp, ai cũng giỏi và tài
năng vậy nhỉ? Mình có thể trở thành như vậy không? Công việc bảo hiểm có
thực sự tiềm năng vậy không? Rồi tôi tiếp tục apply vào những văn phòng của công ty đối tác, không phải vì đứng núi này trông núi nọ mà vì tôi muốn tìm ra một môi trường thực sự và một người thầy thực lực để tôi đi theo. Trong tuần đó tôi đã phỏng vấn cả online và offline 3 công ty nữa cũng về bảo hiểm và nhận ra được quả thật. Bảo hiểm là một nghề nghiệp tuyệt vời, ai cũng tràn năng lượng và nói chuyện duyên dáng làm sao. Và, công việc bảo hiểm không lỗi thời, tôi lo
lắng về Đà Lạt nhịp sống chậm tôi cũng sẽ chậm theo. Ấy vậy mà, một trường bảo hiểm quá hút và kì thú vậy không thể chậm được. Do đó, t🔯ôi nhắn꧂ tin cho anh tuyển dụng tôi nội dung rằng. Tôi sẽ tham gia học ngày 8/5.
Sáng hôm ấy, 8h sáng khi lên văn phòng đợi trước cửa, tôi thấy một bóng dáng một người phụ nữ rất xinh xắn và thần thái. Chị ấy bước xuống từ xe ôtô, trên khuôn mặt 💎rạng rỡ và hai bên má lấm tấm những nốt tàn nhang "đu trend", tôi rất ấn tượng với người chị này. Sau đó, được anh tuyển dụng dẫn vào giới thiệu, tôi mới biết chị ấy là chị ܫThanh Hiền – Giám đốc của văn phòng. Tôi lại Wao... có thể tôi chọn đúng thầy rồi đây. Và tôi cũng chủ động xin chị ấy rằng: Tôi muốn làm việc với tư cách là tư vấn viên. Và tất nhiên vị trí trợ lý xin nhường lại cho người khác. Và từ đó, cuộc đời mới bắt đầu...
Cảm ơn ngã rẽ cuộc đời cho tôi quay trở về mảnh đất Đà Lạt và ưu duyên gặp gỡ văn phòng Prudential DL3. Cảm ơn mọi người anh, chị, em đồng nghiệp và khách hàng với thật nhiều bài học quý giá. Prudential không chỉ là đi làm, m꧋à còn được học tập, trải nghiệm 💙và lối sống. Còn thở là còn đi, còn học, còn luyện tập. Chỉ biết, cảm ơn và biết ơn.
Cuộc thi "Tư vấn viên toàn năng 2023 - Người bạn cần" tổ chức với hình thức online cho tất cả tư vấn viên được cấp mã đại lý của Prudential Việt Nam. Cuộc thi gồm🌊 ba vòng Ứng tuyển - Bình chọn - Chung kết, kéo dài từ ngày 23/10 đến 2/12.
Ban tổ chức sẽ công bố kết quả top 50 tư vấn viên xuất sắc vào 15/11. 10 cá nhân có số điểm ca♌o nhất từ ban giám khảo và khán giả bình chọn sẽ bước vào tranh tài tại vòng chung kết, dự kiến diễn ra hôm 2/12. Top 3 chung cuộc có hội nhận giải thưởng trị tiền mặt giá trị cùng kỷ niệm chương.