Dưới đây là đánh giá của ông Nguyễn Hồng Minh.
Hai năm trước, các môn nà💛y đóng góp 4 HC vàng, trong đó có ngôi hậu bóng đá nữ, đội U23 không thành công cũng vào tới b🗹án kết. Còn bây giờ thì sao?
Tí🧸nh đến lúc này, đoàn thể thao Việt Nam đã giành được 66 HC vàng như🧔ng chỉ có duy nhất một chiếc thuộc về nhóm các môn bóng, với trường hợp của cơ thủ Đặng Đình Tiến ở nội dung carom 1 băng.
Các đội tuyển của nhóm bóng đều đã thất bại, không vượt lên được chính mình, hay giậm chân tại chỗ. Theo đánh giá của tôi, chỉ có đội tuyển bóng chuyền nam tái chiếm tấm HCĐ là có bước tiến đáng kể, và phần nào đó đội tuyển 💦bóng đá nữ vẫn rất đáng khen, cho dù họ không bảo vệ được chức vô địch. Có thể kể ra cầu lông với trường hợp của tജay vợt nữ đầu tiên giành huy chương Vũ Thị Trang.
U23 nam chính là༺ đội tuyển gây thất vọng nhất khi dừng bước ngay từ vòng bảng với một màn trình diễn bạc nhược. Nó đã chứng tỏ rằng bóng đá vẫn loay hoay với sự bất lực trong ꦯviệc giải bài toán phát triển suốt cả thập kỷ qua, mà mảng đào tạo trẻ chỉ là một trong hàng loạt lỗ hổng từ nền tảng. Hai đội futsal cũng chỉ có thể giành HCB sau hai thất bại rất nặng đều trước Thái Lan.
Một môn từng là thế mạnh truyền thống bóng bàn giờ đã sa sút đến mức chỉ dám đặt ra chỉ tiêu quá ư khiêm tốn với những tấm HC đồng. Cầu lông việc lần đầu có huy chương đơn nữ cũng không thể bù lại được việc niềm hy vọng Tiến Minh để vuột cơ hội tranh Vàng, hay chí ít lọt vào tới trận chung k💃ết. Billiards&snooker cách đây 2 năm có 2 lần đăng quang giờ chỉ có một. Bi sắt thậm chí không bảo vệ nổi một HC v♌àng, cho dù cử đi lực lượng đông đảo bậc nhất.
Cho dù cầu mây vẫn còn ♊hy vọng tranh Vàng ở nội dung đôi nữ mà Thái Lan không dự, nhưng khó có thể nói môn này thành công với sự tụt lùi thấy r⭕õ về thành tích, thực lực ở các nội dung trước đó.
Bóng chuyền nữ ꦏchuẩn bị bước vào trận 𒅌chung kết SEA Games thứ 7 với Thái Lan, và cực khó để tránh được một kết cục như 6 lần thua tâm phục khẩu phục trước đó.
Tất nhiên, nhóm các môn bóng, nhất là những môn đại chúng như bóng chuyền, bóng bàn, và đặc biệt bóng đá của Việt Nam ൩có đặc thù, đòi hỏi, xuất phát điểm hoàn toàn khác với những môn còn lại. Sự so sánh chỉ mang tính tương đối, và có thể là khập khiễng. Nhưng rõ ràng nhìn chung, các môn bóng đá không hoàn thành nhiệm vụ trên đất Myanmar mà phía sau đó cả một nền tảng gần như không thay đổi được gì.
Đoàn thể thao Việt Nam đã nhìn thấy một vị trí trong Top 3, cụ thể là hạng 3, với tối thiểu 70 HC vàng.♓ Một số môn cơ bản như bơi và kể cả điền kinh đã có bước tiến rõ rệt. Nhưng chiến dịch SEA Games ✃27 đã không thể trọn vẹn vì sự lép vế của nhóm các môn bóng - vốn có vị thế, sức ảnh hưởng đặc biệt với một nền thể thao.
Điều đó đã đặt ra cả một vấn đề lớn trong chiến lược phát triển của ngành thể thao, mà trước hết phải cần đượꦦc nhìn nhận lại một cách nghiêm túc, thấu đáo.
Phúc Vinh ghi