Dù có nhiều thăng trầm trong cuộc sống nhưng vợ chồng tôi vẫn cố bám trụ lại đất Hà Nội. T🐈ôi chưa bao giờ dám nghĩ đến việc mua nhà cho đến khi tận mắt chứng kiến căn nhà mơ ước của một người bạn.
Tôi 40 tuổi, là kỹ sư điện. Nếu tính từ thời điểm đi học đại học thì cũng đã ở mảnh đất Hà thành hơn 20 năm. Tôi đã lấy vợ, sinh con đủ nếp ♋đủ tẻ nhưng cuộc sống vẫn kiểu đủ ăn đủ tiêu chứ chẳng mơ ước gì nhiều.
Vì con cái đều đến tuổi đến trường nên hàng tháng có nhiều khoản chi phí. Trước giờ tôi chưa dám nghĩ mình sẽ mua được nh🌜à ở đây nên cũng không dành dụm tiền. Tài khoản chỉ có khoảng 100 triệu đồng và một cây vàng. Tôi muốn kể lại hành trình mua nhà của mình để những ai nếu đang nuôi dưỡng ước mơ này thì hãy mạnh dạn thực hiện, đừng sợ nợ, bởi vì có nợ mới có động lực để kiếm tiền.
Tính đến năm 2018 là tròn 10 năm ngày cưới của hai vợ chồng. Chúng tôi cùng quê Ninh Bình, gặp nhau tại Hà Nội rồi yêu nhau và kết hôn. 5 năm đầu sau hôn nhân công việc khôn꧅g ổn định nên thu nhập thất thường. Vợ tôi là giáo viên tiểu học, thời điểm đ✃ó vợ nghỉ sinh con nên toàn bộ chi tiêu trong gia đình đều trông chờ vào tiền lương kỹ sư của tôi. Khoảng thời gian này, chúng tôi không dành dụm được gì.
Sau 5 năm chúng tôi có 2 bé, vợ tôi cũng ở nhà cho đến khi bé thứ 2 được 𒅌3 tuổi gửi mẫu giáo thì bắt đầu trở lại với công việc. Tôi lúc đó lương 8 triệu đồng một tháng (thời điểm 2013). Cộng với cả tiền lương giáo viên của vợ thì thu nhập mỗi tháng khoảng 13 triệu đồng. Chỉ đủ để chi tiêu và cho con cái ăn học.
Từ năm 2017, tôi được thăng chức lên trưởng phòng, tăng lương lên 10 triệu đồng. Con cái cũng lớn nên không gian sống của căn phòng trọ 30 m2 bắt đầu chật chội. Vợ chồng tôi bắt đầu dành dụm tiền 💖với hy vọng khi nào có đủ thì sẽ mua một căn nhà nho nhỏ để an cư lập nghiệp. Sau 3 năm chúng tôi đã dành dụm được 100 triệu đồng và một cây vàng.
Quả thật, với số tiền này thì vജiệc mua nhà còn quá xa vời. Tuy nhiên, một ngày đẹp trời tôi được một cậu em đồng nghiệp mời đến nhà ăn tân gia, cậu em kể là mua được nhà khi chỉ có 200 triệu đồng, phần lớn đều là tiền trả góp.
♌"Bây giờ mua nhà dễ như ăn bánh vậy, anh đừng có chần chừ, nếu thích là phải mua luôn".
Lời nói của cậu em làm tôi suy nghĩ, giới trẻ bây giờ quả thật liều lĩnh, nhưng liều mà c⛎ó nhà để♚ ở thì cũng đáng.
Tôi về nhà và kể câu chuyện này với vợ. Sau bao năm ở nhà thuê chật chội, ẩm thấp vợ tôi cũng ngán ngẩm đến tận cổ nên khi được tôi gợi ý thì cô ấy đồng ý ngay. Chúng tôi bắt đầu lên kế hoạch tìm mua⛦ nhꦺà của mình.
Vì cả 2 vợ chồng đều làm ở quanh khu vực L🅺áng Hạ nên tôi quyết định sẽ mua nhà ở khu vực này để tiện vợ chồng đi làm, con cái đi học. Sau 3 tháng tìm kiếm, tôi tìm được một căn chung cư 70 m2, hai phòng ngủ ở tầng 15. Đặc biệt, thời điểm mà chúng tôi mua nhà cũng là lúc dịch Covid bùng phát nên giá cả có phần ưu đãi. Chúng tôi sẽ phải trả 1,4 tỷ đồng cho căn nhà này.
Tôi vay mượn thêm anh em bạn bè và được bố mẹ ở quê hỗ trợ, cộng với cả tiền bán vàng thì cũng được 500 triệu đồng. Tôi lựa chọn 𓄧phương án trả trước 30%, còn lại 70% giá trị ngôi nhà sẽ được trả góp với lãi suất ưu đãi 8%. Tính r♏a, mỗi tháng tôi sẽ phải trả 9-10 triệu đồng tiền lãi và gốc. Lương của tôi lúc này đã tăng lên 15 triệu đồng, vợ tôi 7 triệu đồng nữa thì vẫn còn dư được một khoản nhỏ cho con cái ăn học.
Sau 3 tháng đặt cọc, vợ chồng tôi cầm trên tay giấy tờ nhà đất mà rưng rưng nước mắt. Căn nhà này đến với vợ chồng tôi quá nhanh, chúng tôi không 𓆏ngờ có th𒉰ể mua được nhà Hà Nội nhanh đến vậy. Dù có nợ, có áp lực hơn trước nhưng bù lại, các con của tôi có không gian để vui chơi học tập. Vợ chồng tôi cũng không phải lo chuyển chỗ trọ mà chỉ tập trung kiếm tiền trả nợ.
Ngôi nhà này không chỉ là niềm mơ ước mà còn là sự liều lĩnh. Tuy nhiên, tôi rút ra được bài học rằng, nếu đã có ước mơ 𒉰thì cần phải thực hiện ngay. Bây giờ dịch vụ mua bán nhà rất dễ dàng và có nhiều ưu đãi. Thay vì trả tiền thuê trọ thì bạn chỉ cần bỏ thêm vài triệu nữa để trả lãi ngân hàng, đổi lại có được tài sản của chính mình. An cư thì mới lập nghiệp.