Tôi sinh ra và lớn lên ở Hà Nội, sau khi lấy chồng vẫn được sống cùng với bố mẹ đẻ ở trong căn nhà chứa đựng cả tuổi thơ. Chồn♐g tôi sống cùng bố mẹ vợ cũng không xảy ra vấn đề gì nên thời đ⛦iểm đó tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ mua nhà ra ở riêng.
Sau 3 năm kết hôn, khi công việc đang ổn định thì tôi có bầu và sinh bé đầu lòng♎. Lúc 🅰này em trai của tôi cũng kết hôn, căn nhà của bố mẹ trở nên chật chội hơn. Trong một lần nói chuyện với chồng, tôi có bảo "Hay là chúng mình ra ở riêng?".
Chồng tôi không nói gìꦜ, chỉ nhẹ nhàng an ủi, vỗ về vợ. Tôi cứ nghĩ sau lần đó thì mọi chuyện êm đi, tôi cũng quên mất ý định mua nhà vì𒊎 con nhỏ, ở cùng được ông bà hỗ trợ nhiều. Nhưng đối với chồng của tôi thì mua nhà cũng là ước mơ từ rất lâu, anh nghĩ đây là thời điểm thích hợp nên đã âm thầm tìm hiểu và lựa chọn một căn chung cư ở Láng Hạ, diện tích 70 m2, có hai phòng ngủ, một phòng khách, một phòng bếp và một nhà vệ sinh.
Khi anh báo là đã tìm được nhà, cảm giác của tôi khi ấy khá ngỡ ngàng. Tôi rất vui vì cuối cùng cũng có tổ ấm của riêng mình, nhưng cũng có chút lo lắng vì tiền đâu ra để mಌua nhà?
Thời điểm chúng tôi mua nhà là năm 2017, với căn hộ 70 m2 thì giá khoảng 1,4 tỷ đồng. Trong tài khoản tiết kiệm của hai vợ chꦰồng chỉ chưa đầy 400 triệu đồng. Số tiền còn thiếu rất nhiều. Tôi nghĩ đến số nợ nên bàn lùi, bảo chồng thôi không mua nữa.
Nhưng chồng tôi đã quyết, anh nói tôi không cần phải lo, công nợ trả dầ💜n. Đặc biệt người ta cũng bán nhà trả góp, anh cũng tìm hiểu thêm một số ưu đãi nên việc trả nợ trong tầm tay.
Bố mẹ chồng tôi ở quê nghe chúng tôi nói sẽ mua nhà thì rất ủng hộ, ông bà bán 🎃luôn mảnh đất nhỏ ở quê được 200 triệu đồng cho chúng tôi. Bố mẹ tôi cũng gom góp cho vợ chồng được hơn 100 triệu đồng. Vậy là chúng tôi đã có tầm 700 triệu đồng. Chỉ phải trả góp 50% với mức lãi suất là 10%. Thu nhập của chồng tôi lúc đó được 20 triệu đồng. Nếu chúng tôi cố gắng tiết kiệm thì việc trả nợ mỗi tháng 7-10 triệu đồng cũng không quá vất vả. Tôi nhẩm tính nếu mỗi tháng trả gốc được 5 triệu đồng thì 🍰sau 10 năm chúng tôi cũng có thể trả hết số nợ này.
Tuy nhiên, đến thời điểm hiệღn tại, chúng tôi đã trả hết tiền nợ mua nhà vì sau khi bé con được 2 tuổi, tôi gửi con đi học và cũng trở lại với công việc. Từ sau khi có căn nhà riêng của mình, cuộc sống thoải mái hơn rất nhiều. Tôi cảm thấy may mắn vì lấy được người chồng hiền lành, trách nhiệm và luôn ủng hộ tôi trong mọꦦi quyết định của mình.