Tôi năm nay♐ 40 tuổi, chưa chồng, chưa con và cũng chẳng có tài sản riêng. Trong khi bạn bè cùng trang lứa đã con lớn để sai vặt thì tôi vẫn ngày ngày chăm chỉ đi làm và tối về ngủ với mẹ. Vấn đề duy nhất của tôi bây giờ là lấy chồng. Ai gặp tôi cũng hỏi "khi nào lấy chồng?", "bao giờ cho bác ăn cỗ?"... Ban đầu tôi có hơi khó chịu khi được nhắc, lâu dần thành quen, ai hỏi cũng cười cho qua.
Trải qua một cuộc tình đổ vỡ, trái tim tôi như chai sạn, tôi không còn 🌠cảm xúc để yêu đương nên cũng không bắt đầu một mối quan hệ nào khác giới. Nói về công việc, tôi chẳng thua kém ai. Tôi có một cửa hàng thời trang riêng. Hàng tháng, sau khi trừ hết các khoản thì tôi thu về 40 triệu đồng. Bố mẹ của tôi đều ở Hà Nội nên từ bé đến lớn tôi cũng không có dự định mua nhà ở riêng.
Thay vì lấy chồn🅷g, tôi suy nghĩ nhiều hơn đến căn nhà mơ ước của mình. Ở đó, tôi sẽ không bị giục lấy chồng, có thể thoải mái nuôi thú cưng hoặc đơn giản chỉ là sơn tường theo màu mìn💖h thích.
Nếu ở nhà của mình tôi sẽ chẳng bị ai kêu ca việc cho chú mèo yêu quý ngủ cùng giường✅; cũng không lo đụng mặt bạn bè 🅰của bố mẹ và bị cảm thán "vẫn chưa chịu lấy chồng à?".
Tôi không quá lo đến vấn đề tài chính, phần vì sau bao năm đ🐈i làm cũng đã tích cóp được một khoản, phần vì với thu nhập hiện tại, nếu có phải vay thêm thì cũng không qu⛎á vất vả để trả nợ.
"Chồng thì có thể chưa lấy nhưng nhà thì nhất định phải mua". Tôi nghĩ vậy nên cũng b𒈔ắt đầu quá trình tìm kiếm căn nhà mơ ước của mình. Tôi không nghĩ thời nay mua nhà lại dễ như vậy, chỉ cần tìm đến trung tâm, miêu tả căn hộ mơ ước của mình là có nhân viên tư vấn nhiệt tình. Tất nhiên, phần này mình sẽ phải trả phí. Tôi muốn mọi quá trình được rút ngắn nên nhờ nhân viên bất động sản tư vấn luôn chứ không bỏ công sức đi tìm. Sau vài lần đi xem nhà, tôi chốt căn hộ 60 m2 tại Hoàng Mai với giá 1,8 tỷ đồng. Vì tôi ở một mình nên nhu cầu sử dụng không nhiều, căn hộ 60 m2 là phù hợp.
Tài khoản tiết kiệm của tôi lúc đó có hơn 1,3 tỷ đồng. Tôi hỏi vay thêm bố mẹ 500 triệu đồng để đủ tiền làm giấy tờ. Bố mẹ tôi đồng ý cho vay không lấy lãi. Đó cũng là lý do vì sao tôi chọn vay bố mẹ chứ không vay ngân hàng. Mỗi tháng tôi tiết kiệm 20 triệu đồng để trả nợ. Sau 3 năm tôi đã trả hết tiền cho♛ bố mẹ. Mặc dù bố mẹ không đòi nhưng tính tôi nhất quyế🐭t trả, tôi không muốn mắc nợ ai, nhất là với bố mẹ, chưa chăm lo báo hiếu được ngày nào nên nhất định sẽ không để bố mẹ phải lo lắng thêm.
Bố mẹ tôi hy vọng sau khi có nhà, tôi sẽ yên bề gia thất. Còn với với tôi, được sống trong không gian riêng 🃏của🐓 mình và làm những điều mình thích là điều tuyệt vời nhất bây giờ.