Tôi rất hài lòng với cuộc sống hiện tại. Ngoài căn nhà đang ở, ♔tôi có thêm hai bất động sản khác trị giá tầm 7 tỉ đồng. Để có đượ𓂃c thành quả này, tôi từng rất vất vả, ngoài giờ làm chính phải thường xuyên ở ngoài đường đến khuya mới về, hoặc hai ngày cuối tuần phải đi từ sáng đến tối mịt. Tôi chưa từng nhận sự giúp đỡ của ai.
Tôi tự nhận mình là người con hiếu thảo và tự lập, từ ngày ra trường đã không xin ba mẹ đồng nào. Tôi nuôi em ăn học đại học, mua xe cho em hết gần 50 triệu trong khi ngày đó bản t𓂃hân vẫn còn đi xe số. Em út chưa lập gia đình, ở với tôi 5 năm rồi, chỉ phụ ít tiền ăn, còn lại tôi lo. Về báo hiếu, tôi chu cấp cho ba mẹ hàng tháng dù không nhiều vì ba tôi có lương; chăm lo sức khỏe cho ba mẹ khá đầy đủ, ai nói thứ gì tốt tôi đều mua dù món đó lên đến chục triệu đồng. Ba mẹ muốn ăn gì hay thích gì tôi đều lập tức đáp ứng dù ở xa cả ngàn cây số. Hàng năm tôi đều đưa ba mẹ đi du lịch trong và ngoài nước. Mồ mả ông bà tổ tiên, nhà cửa ba mẹ cần sửa chữa tôi cũng góp một phần công sức và tiền.
Nói chung, tôi chu toàn với tất cả người thân, sống khá thoáng về mặt tiền bạc nên lắm lúc quá mệt mỏi. Hàng tháng tôi đều nhận được cuộc gọi tꦑừ các em họ nhờ giúp đỡ, có đứa bảo cần mua xe, đứa thì làm ăn bế tắc, đứa lại nói còn nợ ngân hàng một ít cần trả nốt, rồi đứa cần đi khám bệnh hay trả nợ cờ bạc. Mượn rồi chẳng ai trả lại tôi, có đứa mượn một lần, có đứa mượn nhiều lần từ vài triệu đến vài chục triệu. Có lúc tôi nằm viện cần tiền gấp, gọi cho một em hứa sẽ trả mà rồi em lại tắt máy mấy ngày, thế mà lần sau nó vay tôi lại mủi lòng đưa tiếp💖.
Tôi nghĩ mình thường xuyên làm từ thiện, giờ các em khó khăn mình phải giúp. Với tôi, những khoản thu nhập được gọi là lộc trời cho, không mất mồ hôi công sức là tôi mang đi làm từ thiện hết, lươꦐng tháng 13 có khi tôi mang đi phát quà Tết cho người nghèo luôn. Đọc báo thấy ai bệnh tật cần giúp mà không giúp được là tôi suy nghĩ mấy ngày. Giờ về Tết, lẽ r༒a tôi đi máy bay thì lại đặt xe đi cho rẻ, trích một ít ra để mua quà tặng người nghèo ăn Tết.
Gần đây nhất, tôi giúp em họ một ít vì em làm ăn thất bát. Chẳng may trong lúc điện thoại về cho ba, tôi đã vô tình tiết lộ (trước giờ giấu), thế là bị mẹ la một trận. Mẹ nói có tiền đi đưa cho người ngoài ăn, trong khi em ruột mình nợ nần chồng chất, xe không có mà đi, mẹ nói ba mẹ làm lụng cực khổ không lo lại đi lo cho người dưng. Tôi nghe ꦐmà buồn mấy ngày.
Tôi có thể tự tin nói mình có hiếu với ba mẹ nhất làng, không chỉ biếu tiền mà mỗi ngày đều gọi về nhà dù đã tha hương 15 năm; ba mẹ bệnh là tôi lập tức có mặt để chăm sóc. Về ruộng nương, tôi bảo ba mẹ nghỉ hết để an dưỡng tuổi già, thu nhập một mùa bao nhiêu tôi trả, mẹ bảo để đi làm cho vui. Em trai là người tôi từng cho rất nhiều thứ, rồi mê cờ bạc số đề nên em bán tất, kể cả xe. Em nợ nần, mẹ tôi đã trả cho gần 400 triệu, tôi cũng giúp một ít, giờ em nợ lại. Vợ 🎀chồng em và con trai được ba mẹ nuôi. Ba mẹ cưng chiều quá giờ em không lo làm ăn, tôi đã giúp nhiều lần rồi, giờ không giúp nữa, thà đi giúp ng𝕴ười nghèo vì họ thật sự đáng thương. Tôi không thể dung túng cho em nữa.
Tôi b🅷iết việc mình làm từ thiện mẹ không vui nhưng cũng không cản, mẹ muốn tôi lo cho em trai vì thấy các chị em đều có nhà ở Sài Gòn, trong khi em không có gì. Mẹ thật đáng giận nhưng cũng đáng thương, nhưng những lời mẹ nói làm tôi buồn quá. Các chị em gái dù rất khá giả nhưng họ không báo hiếu như tôi. Tôi là mẹ đơn thân, không biết cuộc sống và thu nhập sắp tới như nào, chỉ biết mình làm việc thiện thì sẽ nhận lại được phước đức; tôi muốn tạo phước cho con gái mình sau này thôi.
Mấy hôm nay tôi đắn đo, không biết có nên về Tết? Mỗi năm về Tết, ngoài tiền biếu ba mẹ, tôi lo khoảng 80% các khoản chi cho đại gia đình. Trong khi em ttrai vui thì mẹ vui, em trai buồn là cả gia đình chịu trận vì mẹ cũng buồn theo. Giờ mẹ muốn mua xe cho em, tôi không đồng ý. Nếu không về Tết, tôi ở đây cũng buồn vì không có bạn trai, trong khi ba luôn mong chờ tôi; còn về thì tôi c🍌ảm thấy không thoải mái, một năm đã về nhiều lần. Tôi không biết mình nên sống như nào cho phải đạo với ba mẹ và mọi người, muốn sống "vô cảm" hơn mà sao khó quá. Mong mọi người cho tôi lời khuyên.
Diệp
Độc giả gọi vào số09 6658 1270để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc