Khoảng 17h ngày 25/2/2011, Phùng Kính (42 tuổi) vội đi đón con gái Phù🍌ng Ninh (15 tuổi) ngay khi tan làm. Hôm nay là thứ sáu, buổi chiều chỉ có một tiết học, bình thường Ninh sẽ đợi bố ở công viên gần trường, nhưng lần này lại không thấy.
Anh Kính nghĩ con gái có thể đã tự về trước vì ♔nếu đi bộ chỉ mất không quá 15 phút. Nhưng khi trở về, anh không thấy con ở nhà, gọi điện thoại cũng không nghe máy.
Hỏi thăm Doãn Nghệ, bạn thân c💃ủa Ninh, anh Kính biết được con gái đi dự tiệc sinh nhật bạn cùng lớp tên Lý Đình nên yên tâm hơn. Đến 20h, không thấy con về, anh Kính lại gọi cho con thì nghe thông báo tắt máy.
Trong lòng bất an, anh Kính tìm kiếm thông tin để liên lạc với bố Đình là Lý Bân, nh𝕴ưng đối p♌hương cho biết cũng không thấy Đình đâu. Lúc này, anh Kính vội vàng cùng vợ đi tìm con khắp nơi.
Hai tiếng sau, anh bỗng nhận được một cuộc ♐điện thoại lạ: "Con gái anh đang ở trong tay tôi. Muốn nó sống thì mau chuẩn bị ba triệu nhân dân tệ tiền chuộc". Lý Bân cũng nhận được cuộc gọi tương tự, đòi một triệu tiền 🐻chuộc.
Sau khi bàn bạc, hai gia đình quyết định đến đồn cảnh sát trình báo. Trong quá trình này, mẹ Đình là Trần Nhạn (36 tuổi) cực lực phản đối, sợ kẻ bắt cóc tức giận giết người⛄. Nhưng họ đều là gia đình bìn🐲h thường, thu nhập không cao, khi gặp chuyện bắt cóc tống tiền thì báo cảnh sát được cho là lựa chọn đúng đắn nhất.
Cảnh sát lập tổ chuyên án đi🔜ều tra vụ việc, yêu cầu hai gia đình tiếp tục giữ liên lạc với kẻ bắt cóc để kéo dài thời gian. Không ngờ, vào 3h 🀅ngày 26/2, Đình đột nhiên trở về.
Trước cảnh sát, Đình bình tĩnh nói: "Bọn cháu bỏ nhà đi vì không muốn phải thi bù vào cuối tuần, lo bị bố mẹ mắng nên nghĩ rꦉa cách giả vờ bị bắt cóc". Đình cho biết Ninh đã một mình đến Dương Châu, tỉnh Giang Tô để gặp bạn quen qua mạng. Mẹ Ninh khóc nức nở, quỳ xin Đình giúp tìm con nhưng nữ sinh khẳng định không quen biết người bạn trên mạng kia.
Tuy nhiên, dựa trên những manh mối do Đình cung cấp, cảnh sát không tìm thấy Ninh. Sau khi cẩn thận xác minh, họ phát hiện lời kể của Đình có nhiều lỗ hổng, làm dấy lên👍 nghi ngờ nữ sinh này có liên quan đến vụ mất tích của Ninh. Nhưng do không có bằng chứng và Đình chưa đủ 16 tuổi♏ nên cảnh sát chỉ có thể cho về, vận động người thân làm công tác tư tưởng.
Khoảng 23h ngày 26/2, Đình được đưa về nhà chị họ, một mực giữ im lặng trước những lời thuyết phục nói ra sự thật của gia đình. Lúc này, Tr⛦ần Nhạn bỗng lên tiếng thay con: "Mau đưa Đình đi trốn đi, nó và một người bạn quen qua mạng đã sát hại Phùng Ninh". Mọi người đều choáng váng.
Khoảng 3h ngày 27/2, anh họ nói chuyện riêng với Đình: "Chuyện này liên quan đến cả 💝cuộc đời em, nhất định phải nói thật".
"Ninh bị em và mẹ giết chết rồi", Đình khóc lóc kể 🥃lại mọi chuyện, khꦅông quên dặn dò anh họ giúp giữ bí mật.
Sau khi nhận được tin báo, cảnh sát ập đến khống chế Nhạn và Đình. Dựa theo lời kể trước đó của Đình, cảnh sát tìm thấy một chiếc🌳 valy tay kéo cỡ lớn trong cốp ôtô đậu dưới hầm khu chung cư, bên trong có một thi thể nữ được xác nhận𒉰 là Ninh.
Cùng ngày, cảnh sát tạm giữ hình sự Nhạn và Đình vì🍎 tình nghi bắt cóc, giết người. Không lâu sau khi bị bắt, hai mẹ con thú nhận muốn bắt cóc Ninh để tống tiền nhưng lỡ tay giết người.
Động cơ phạm tội của họ bắt nguồn từ Nhạn. Năm 20 tuổi, Nhạn mang 📖thai trước khi kết hôn, sinh ra Đình. Nhưng vì không chịu nổi cảnh nghèo khó của nꦺhà Bân, cô ta bỏ rơi con gái chưa đầy một tuổi để đi tìm hạnh phúc mới.
Nhạn sau đó k☂ết hôn ba lần, sinh hai con trai. Bân cũng tìm được nửa kia. Bố mẹ đều có gia đình mới, Đình bị gửi cho ông bà nội nuôi. Từ nhỏ sống trong cảnh thiếu thốn tình cảm, Đình được miêu tả là đứa trẻ "không bao giờ gây rắc rối và rất lễ phép với giáo viên". Nhưng trước bạn học, Đình thường khoác lác rằng mẹ෴ từ nước ngoài về, có rất nhiều tiền... nên bị bạn bè đánh giá là kẻ phù phiếm và giả dối.
Năm 2008, Nhạn đột nhiên liên lạc lại v🅘ới Đình, thỉnh thoảng đưa tiền hoặc mua đồ ch🐻o con khiến Đình rất cảm động, luôn muốn lấy lòng mẹ.
Tháng 8/2010, sau khi ly hôn, Nhạn vay nặng lãi hơn 300.000 nhân dân tệ để đánh bạc, sau đó số tiền lãi gộp lên t𝐆ới hơn 700.000 nhân dân tệ. Chủ nợ liên tục đến đòi tiền, thậm chí đe dọa không để yên cho hai con trai của Nhạn.
"Tôi không thể để họ làm tổn thương con trai 🤪mình", Nhạn nói. Để bảo vệ con trai, cô ta chọn ꦅcách đẩy con gái xuống vực thẳm.
Tháng 1/2011, Nhạn đến tìm Đình, nói đang nợ rất nhiều tiền, chỉ có bắt💜 cóc mới kiếm đủ tiền t𒁏rả hết nợ. Cô ta nhờ Đình giúp xác định "con nhà giàu" trong số bạn cùng lớp để bắt cóc. Đình không đáp ứng.
Ngày 20/2, Nhạn một lần nữa thuyết phục Đình giúp đỡ: "Cứu mẹ vớ𝔉i! Con là con gái của mẹ mà...". Thấy mẹ khóc lóc van xin, Đình đồng ý.
Ban đầu, Đình chọn Doãn Nghꦜệ vì biết nhà bạn mở tiệm sửa xe. Nhạn cũng tính toán rằng dù họ thiếu tiền thì cũng có thể thế chấp nhà và cửa hàng. Vì thế, từ ngày 21/2, Đình liên tục gọi điện cho Nghệ, nói dối sắp ra nước ngoài và mời bạn đến dự sinh nhật trước khi chia tay.
Nhưng Nghệ không thích tính hay nói dối của Đình nên không muốn tiếp xúc nhiều. Thấy không dụ được Nghệ, Đình thay đổi chiến thuật, nói sẽ tặng bạn một chai nước hoa ngo🍸ại và rủ cùng đến nhà mẹ lấy.🍬 Nghệ cho rằng "nếu thực sự muốn tặng thì sẽ mang đến trường", sau đó từ chối nhận điện thoại.
Đình đành chuyển mục tiêu sang Ninh. Trước đó hai người hiếm khi tiếp xúc, nhưng Đình cảm 🌳thấy Ninh chơi thân với Nghệ nên có lẽ điều kiện gia đình cũng không tệ.
Sau khi biết Đình mời🦩 Ninh dự tiệc sinh nhật, Nghệ từng cố ngăn bạn tham gia nhưng không thành.
Vài ngày trước trước khi gây án, Nhạn thuê ôtô, mua 𝓡sẵn🌠 valy, thuốc ngủ và hai chiếc điện thoại di động có thiết bị đổi giọng nói.
Theo lời khai, sau khi tan học vào chiều 25/2, Đình đưa Ninh đến một phòng riêng trong nhà hàng do Nhạn đặt trước để ăn tối. Trong lúc dù♊ng bữa, Nhạn cho Ninh uống nước trái cây pha thuốc ngủ khiến nữ sinh bất tỉnh, rồi chở hai cô gái đến núi Tử Sơn ở Nam Kinh.
Đến nơi, Nhạ🍎n dùng𒁏 băng keo bịt mắt Ninh, không ngờ lúc này Ninh tỉnh dậy vì thuốc ngủ hết tác dụng, bắt đầu kêu cứu...
Cái chết của Ninh 𝄹nằm ngoài kế hoạch của Nhạn. Để tránh bại lộ, cô ta nghĩ đến việc tiêu hủy thi thể. Sau khi bình tĩnh lại, Nhạn đặt nạn nhân vào chiếc vali lớn, cất vào cốp xe. Cô ta gọi điện tống tiền bố Ninh và cả bố Đình do nhiều b🍰ạn học nhìn thấy Đình rời trường cùng Ninh, phải diễn cho trọn để tránh bị nghi ngờ.
Sau khi sắp xếp cho con gái trốn trong khách sạn, Nhạn lái xe đi tìm Lý Bân. Khô🧸ng ngờ Phùng Kính lại liên lạc🥂 với Bân trước và kiên quyết muốn gọi cảnh sát. Vốn tưởng rằng Nhạn phản đối báo cảnh sát vì lo cho sự an toàn của con, đến khi biết đầu đuôi sự việc, mọi người mới hiểu ra cô ta "có tật giật mình".
Nhạn thậm chí còn c🥀hở bố Ninh đến đồn cảnh sát trên🌌 chiếc ôtô chứa thi thể nạn nhân.
Khi cảnh sát can thiệp, Nhạn nhận ra tình hình ngày càng nghiêm trọng. Cô ta lén gọi cho con gái yêu cầu tiêu hủy tất cả điện thoại di động, đồng thời bảo Đình đến đồn cảnh sát🍨 vào rạng sáng, nói theo hướng dẫn của cô ta để dừng cuộc điều t♑ra.
Hôm sau, ch𒊎iều 26/2, Nhạn đưa Đình đến nhà họ hàng ở ngoại ô, nói rằng: "Cậu tôi báo mộng, nhờ xin một món đồ đặt vào trong mộ". Cô ta định dùng cớ này để giấu thi thể Ninh, nhưng địa phương có tập tục "không được động thổ vào buổi chiều" nên Nhạn không thực hiện được ý đồ. Cô ta định sáng hôm sau sẽ đến đó lần nữa nhưng bị cản𒐪h sát bắt giữ trước.
Ngày 11/11/2011, TAND trung cấp thành phố Nam Kinh tuyên án tử hình với Trần Nhạn vì là thủ phạm chính,ꦦ có động cơ phạm t🌺ội hèn hạ và thủ đoạn tàn ác. Lý Đình là đồng phạm và chưa đủ 16 tuổi, bị tuyên 9 năm tù.
Tuệ Anh (Theo Toutiao, Lifeweek)