Tôi có một nhóm bạn cùng là người Huế chơi với nhau rất thân thiết. Cách đây một năm, tôi tình cờ gặp anh Bình trong một lần đi ăn tối với nhóm bạn, đương nhiên lần 🅷gặp này hoàn toàn mang tính chất xã giao. Vì là đồng hương nên anh nhanh chóng hòa đồng vào nhóm. Hôm đó, anh đi cùng một cô người mẫu khả ái, còn tôi, trong tâm trí lại là hình ảnh của một người đàn ông khác. Sau vài lần gặp gỡ chung, anh Bình tới nghe tôi hát ở phòng trà, mối quan hệ trở nên thân tình hơn.
Vợ chồng Mỹ Lệ. |
Anh Bình có một công ty kinh doanh xe cơ giới phục vụ xây dựng nên thường xuyên ra Huế để quản lý việc kinh doanh. Mỗi lần về Huế, địa chỉ anh thường lui tới là quán cà phê Nghệ Sĩ. Tết vừa rồi, vì chạy show liên tục Hà Nội - TP HCM, không có dịp về thăm nhà nên tôi dự tính mùng 10 sẽ về Huế. Anh Bình cũng bận làm ăn nên cũng chưa thể về, vì thế tôi và anh hẹn nhau cùng bay về Huế cho vui. Về tới sân bay Huế, tiện xe anh cho tôi quá giang. Khỏi phải nói, cả hai đã ngạc nhiên và buồn cười đến thế nào khi biết tôi chính là con gái của ông bà chủ quán cà phê Nghệ Sĩ, còn anh lại là khách hàng ruột của địa chỉ này. Một sự trùng hợp thật thú vị. Từ ngày đó, cứ về tới Huế, anh lại qua quán của ba mẹ tôi uống cà phê, và cũng bắt đầu tìm hiể🧸u tâm tính cũng như cuộc sống của gia đình tôi.
Lúc này, tôi đang có vấn đề với người bạn trai cũ, cả hai có quá nhiều bất đồng, nhiều cá tính không phù hợp. Thấy thật khó có thể tiến xa hơn,🐼 tụi tôi đã quyết định chia tay. Dù đã chủ động chia tay, nhưng tôi vẫn bị rơi vào tâm trạng trống rỗng, buồn bã. Anh Bình biết chuyện, dành nhiều thời gian quan tâm chăm sóc đến tôi. Sự động viên của anh ấy giúp tôi nhẹ lòng. Cũng chẳng hiểu từ bao giờ, tôi bắt đầu quan tâm đến tính tình, sở thích của anh. Lúc đó trong lòng tôi, dù tình cảm dành cho anh rất nhiều, nhưng tôi vẫn chỉ xem anh như người bạn thân thiết. Rồi anh ngỏ lời cầu hôn. Tôi bất ngờ và bối rối nên đề nghị anh dành cho mình thời gian suy nghĩ. Với anh Bình, tôi luôn có cảm giác yên tâm, bởi anh là người đàn ông thành đạt, lớn hơn tôi 10 tuổi và rất nghiêm túc trong mọi việc. Tôi là người coi trọng tình cảm, nhất là chuyện hôn nhân, vì thế tôi bắt mình phải suy xét xem có thật lòng với người đàn ông này không, đã thực sự yêu người đàn ông này không? Mãi đến tháng 6, tôi mới chấp nhận lời cầu hôn của anh ấy.
Anh Bình rất thông cảm cho việc phải thường xuyên vắng nhà của tôi. Tôi biết, anh ấy không mấy hiểu về nghề nghiệp của tôi. Phải nhiều lần đi xem tôi hát, anh ấy mới biết ai là Mỹ Tâm, ai là Thanh Thảo... Ngày trước, anh chỉ biết đến công việc kinh doanh và chắc chẳng bao giờ nghĩ tới mình có một cô vợ ca sĩ. Gia đình anh Bình là gốc Huế nên gia phong nề nếp rất được coi trọng. Chính vì điều này mà thời gian đầu tình yêu của tôi và anh không nhận được ủng hộ của gia đình. Là người trong nghề, tôi biết không thể che đậy nhiều chuyện không hay của giới nghệ sĩ như đạo nhạc, ăn mặc lố lăng, phát ngôn thiếu thận trọn𝐆g, đời sống tình cảm phóng túng... Nhưng bằng sự chân thành, thẳng thắn, tôi đã thuyết phục được gia đình anh. Cho đến giờ này, cả hai vẫn đang tập tìm hiểu đời sống, công việc của nhau.
Anh Bình không thuộc tuýp người lãng mạn, nhưng rất có hiếu với cha mẹ, có trách nhiệm với gia đình nhỏ. Tự nhận mình là người sống lý trí, nhưng là một nghệ sĩ nên tôi vẫn có đời sống nội tâm tình cảm lãng mạn. Tôi cần ng♊ười đàn ông nghiêm túc, đủ sức kéo tôi trở về trạng thái cân bằng trong cuộc sống hiện tại. Và anh Bình là người đàn ông như thế.
Trước hôn lễ, tôi biết có không ít tin đồn tôi ham lấy chồng giàu. Tôi cũng chẳng buồn thanh minh hay chứng tỏ điều gì, bởi cuộc sống chung của tôi và anh mới l🥀à điều đáng phải quan tâm, chăm sóc. Trước khi yêu, tôi không quan tâm việc anh Bình giàu có như thế nào, khi cưới nhau rồi, tôi cũng không cố tìm hiểu xem tài sản của anh ấy có bao nhiêu. Bản thân tôi có cuộc sống độc lập của riêng mình, kinh tế♊ vững vàng, hoàn toàn có thể lo cho bản thân cũng như của ba má.
Sau khi thành hôn, cuộc sống của tôi cũng không mấy thay đổi. Trước ꧑kia tôi sống cùng ba em gái nên mọi việc trong nhà đều một tay tôi quán xuyến. Bây giờ có chồng, giống như mâm cơm thêm đôi bát đôi đũa, tôi vẫn tự mình lo lắng mọi việc. Có khác chăng là bây giờ tôi cần thời gian nhiều hơn để quan tâm đến thời quan, sở thích ăn uống ♛của chồng và công việc của anh ấy. Nhà có người giúp việc, nhưng tôi vẫn muốn chăm lo mọi thứ trong gia đình như một thói quen.
Đã đến lúc tôi hy sinh sự nghiệp riêng để lo cho hạnh phúc gia đình. Hiện tôi cố gắng hoàn thành nốt việc ca hát trong năm nay để sang năm không còn ôm đồm. Thời gian tới, tôi sẽ thực hiện mơ ước mở shop thời trang và phụ giúp chồng trong công việc kinh doanh. Ca hát lúc đó với tôi chỉ là sự thư giãn cho đỡ nhớ nghề mà thôi. Trước khi cưới, tôi và ông xã đã giao kèo sẽ sống 🔯ở Việt Nam. Tuy còn công việc ở bên Đức, nhưng anh Bình chấp nhận đi đi về về. Lúc rảnh rỗi, hai vợ chồng cùng đi du lịch chứ nhất định tôi không định cư ở nước ngoài. Tôi không muốn rời xa gia đình, cha mẹ, xa xứ Huế thơ mộng, xa Sài Gòn tươi đẹp, sôi động - nơi tôi bắt đầu trưởng thành với nghề ca hát.
(Theo Thế Giới Nghệ Sĩ)