Bích Khê (1916-1946), tên thật là Lê Quan🃏g Lương, là nhà thơ nổi tiếng trong phong trào Thơ mới.
Trích đoạn bài thơ Tỳ bà nằm trong tập Tinh huyết (1939) của ông:
Nàng ơi! Tay đêm đang giăng mềm
Trăng đan qua cành muôn tay êm
Mây nhung pha màu thu trên trời
Sương lam phơi màu thu muôn nơi
Vàng sao nằm im trên hoa gầy
Tương tư người xưa thôi qua đây
Ôi! Nàng năm xưa quên lời thề
...Buồn lưu cây đào tìm hơi xuân
Buồn sang cây tùng thăm đông quân
Ô hay buồn vương cây ngô đồng
Vàng rơi! Vàng rơi: Thu mênh mông.
Bài thơ này đặc biệt ở chỗ chỉ dùng thanh bằng. Nhận xét về bài thơ này trong tập Tinh huyết, Hàn Mạc Tử viết: Ở địa hạt huyền diệu, ta thấy thi nhân chú trọng về âm thanh và màu sắc. Trong khi nói đến nhạc, thi nhân nghĩ ngay đến những cung cầm🦩 chơi vơi, vần điệu rung động cả không gian và nhạc lúc bấy giờ cũng không còn là nhạc nữa.
Trong tuyển tập Thi nhân Việt Nam, Hoài Thanh đánh giá đây là những câu thơ hay vào bậc nhất th📖ơ Việt Nam.