Công chúng có thể tìm ở cổng th𒈔ơ năm nay cả những vần thơ còn tươi nguyên cảm xúc học trò. Dành đến gần một nửa sân chơi cho trẻ em, Ban tổ chức Festival thơ đã ưu tiên phần sắp đặt của những “mầm non thơ” ngay phía cổng ra vào. “Câu… thơ” - sắp đặt của nhà thơ nhí Lê Văn Sơn khá ấn tượng bởi gần 100 lá thơ được dán trên mình những chú cá vàng đắp bằng thạch cao ngộ ngĩnh. Say mê và hào hứng, cậu bé Sơn đã phải mất tới cả tháng trời để hoàn thành cổng thơ này. Sắp đặt “Câu… thơ” đã thu hút sự quan tâm của nhiều khách tham quan bởi vẻ trong sáng đầy tính sáng tạo, không chỉ thể hiện qua cách bố trí mà còn cả những vần thơ chưa hết vẻ ngây ngô con trẻ.
Sắp đặt "Câu... thơ" của thi sĩ nhí Lê Văn Sơn. |
Cùng chung dòng cảm xúc vui tươi, cổng thơ người lớn cũng đầy sắc màu sống động. “Thông điệp”, sắp đặt của nhà thơ Đinh Khắc Thịnh, được tạo nên bởi hàng trăm vỏ chai đủ màu. Thơ được viết tay trên giấy học trò, thả vào lọ như thả ước mơ tới trăm miền đất n꧋ước. Trong không gian riêng, Đinh Đức Thịnh muốn chia sẻ cảm xúc của anh với công chúng yêu thơ, ấy là những ước mơ, kỳ vọng về một thế giới “chơi” thơ sôi động nhưng thanh bình.
“Lá thơ”, với 100 tác phẩm ngắn của nhà thơ trẻ Nguyễn Văn Hè, lại mang một th💞ông điệp sâu sắc vô cùng lãng mạn. Mơ ước được san sẻ nỗi thiệt thòi, mất mát cùng bộ đội năm xưa, chàng sinh viên trẻ trường Nghệ thuật Huế chọn cách viết thơ trên lá, như gửi gắm lời yêu thương của chiến sĩ về nơi hậu phương trong hoàn cảnh khói bom lửa đạn. Qua khá nhiều công đoạn, sắp đặt của Nguyễn Văn Hè mới hoàn thiện. Ép khô lá, phun sơn, dán thơ… phải mất tới cả tháng làm việc, Hè mới gật đầu hài lòng về tác phẩm của mình. Gần 100 bóng đèn điện đủ màu sắc thắp sáng không gian thơ của riêng anh cũng là cách mà Hè muốn tạo nên vườn thơ thực sự nổi bật. “Tôi tham gia festival năm nay chỉ vì thích sự vui vẻ. Hơn thế, tôi muốn cống hiến một cách nhìn thơ lạ, một phương pháp thưởng thức kiểu mới tới người yêu thơ”, tác giả tâm sự. Và cũng vẫn giản dị như thế, với quan điểm “lá vàng rụng xuống, lá xanh chồi lên”, nhà thơ trẻ này hy vọng cổng thơ của anh cũng là cách thể hiện sự ngưỡng mộ những người con hy sinh vì Tổ quốc.
Sắp đặt "Lá thơ" của Nguyễn Văn Hè. |
Gây chú ý nhất phải kể tới sắp đặt “Thơ thơ” của Lê Minh Nguyệt. Rất đơn sơ, chỉ là những con chữ a, b, c viết trên tấm bảng đen nhỏ, được sắp xếp chồi ra, thụt vào một cách có chủ ý, nữ nhà thơ này đã thu hút số đông công chúng bởi cách trình bày sáng tạo. Với Lê Minh Nguyệt, trẻ em là “miền khám phá” không có giới hạn, và luôn khiến người đối diện không ngừng bất ngờ. “Ước gì tôi có thể du lịch trên những con đường vắt ngang trí của bé và ra ngoài mọi giới hạn. Nơi đó, sứ giả chạy việc chẳng cần nguyên do giữa các vị vu♐a của các vương quốc không lịch sử. Nơi đó lý trí lấy luật của mình làm diều đem thả, và chân lý thoát sự kiện khỏi xích xiềng”, Lê Minh Nguyệt vào đề cho cổng thơ của chị như thế.
Sắp đặt thơ dù không có🍸 thơ… đó là vườn thơ đặc biệt của hai nhà thơ Lê Như Hiếu (Trăng thơ) và Ngô Thùy Duyên (Nàng thơ). Không có tác phẩm, nhưng trong không gian của Hiếu và Duyên hiện lên rất rõ bóng dáng dịu dàng của nàng thơ, mảnh mai và trong trẻo. Trăng thơ của Lê Như Hiếu bước ra từ hình ảnh Hàn Mặc Tử - thi sĩ nổi tiếng một thời với những mối tình lãng mạn. Còn Thùy Duyên là nàng thơ quyến rũ luôn hiện hữu trong hầu hết tác phẩm của nhà thơ lãng mạn Xuân Diệu. “Không lời, chỉ cần hình ảnh nói lên tất cả”, với quan điểm lãng mạn, hai thi sĩ trẻ đang bước vào đam mê bằng chất riêng của mỗi người.
Sắp đặt "Trăng thơ" của Lê Như Hiếu. |
Dù chưa thực sự hiểu hết ý nghĩa từ cách sắp đặt của Festival Thơ trong lần đầu tiên xuất hiện, nhưng công chúng thưởng thức vườn thơ đều cảm thấy thú vị. Đến với Huế từ Đăk Lăk xa xôi, cô giáo Trần Thị Khuyến không ngại bộc lộ sự thích thú khi đứng trước sắp đặt “Câu… thơ” của Lê Văn Sơn. “Hồn nhiên, trong sáng, ngộ nghĩnh và lạ, phù hợp với lứa tuổi dù chưa hết vẻ ngô nghê, nhưng vẫn rất cuốn hút”, cô Khuyến nhận xét. Không chỉ du k🐬hách, với chính người bản xứ, Festival Thơ cũng mang nét độc đáo mới lạ. Cô Nguyễn Thị Xuyên, người dân sống tại thành phố Huế nhiều năm qua, ngoài niềm tự hào về quê hương mình còn tỏ ra rất phấn khí🐠ch với những hoạt động nghệ thuật diễn ra trong suốt tuần lễ hội. “Festival nào tôi cũng đi xem cho kỳ hết các chương trình mới thôi. Năm nay có thêm cái cổng thơ này, tôi thấy rất hay”, cô Xuyên chia sẻ cảm xúc.
Bài, ảnh: Lê Bảo