Nếu Messi lại thua - chính xác là những gì tôi đã nghĩ những ngày chờ đợi trongꦬ hồi hộp, khắc kh🌸oải, lo lắng trước khi trận chung kết Copa America 2021 bắt đầu, ngay tại chính thánh địa Maracana huyền thoại và đối thủ của Messi lại là Brazil, đội bóng tập hợp những ngôi sao hàng đầu thế giới.
Trái ngược với những sắc màu Euro sôi động, rộn ràng, đẹp đẽ phía bên kia bán cầu, tôi chọn Co🐈pa America là giải đấu chính để thưởng thức, và luôn luôn sắp xếp công việc hợp lý để làm sao có thể theo dõi mọi trận đấu có Messi và đội tuyển Argentinatham dự.
Đó là sự lựa chọn khó khăn, bởi về nhiều mặt Euro có sức hấp dẫn lớn, cổ động viên được vào sân cổ vũ cuồng nhiệt, tính kỹ - chiến thuật được đề cao, tốc độ bóng nhanh, đặc biệt là các tình huống phạm lỗi và tính chất bạo lực cũng ít hơn hẳn so ဣvới các trận đấu của Copa, chưa nói tới thể thức thi đấu, tính chuyên nghiệp khi tổ chức giải đấu cũng đều hơn...
Nhưng Euro thì không có Messi.
Nói vòng vo như vậy không có ý so sánh tính chất hai giải đấu, bởi nó còn liên quan đến nguồn gốc, văn hóa ch😼ơi bóng giữa các lục địa, và chỉ có thể nhìn nhận được khi các đội bóng hai châu lục thi đấu với nhau.
>> Cuộc đua vô nghĩa giữa fa💎n 'cuồng' Messi và Ronaldo
Trở lại chủ đề chính, nếu các bạn là người hâm mộ Messi, hoặc không hâm mộ nhưng hay xem bóng, sẽ biết được kể từ năm 2014 - cũng chính tại Brazil, ngay tại Maracana, Messi và Argentina đã gục ngã tro✱ng trận chung kết World Cup trước Đức với cách biệt một bàn thắng.
Hình ảnh Messi cúi đầu, ánh mắt vô hồn, cơ hàm căng cứng để ngăn những cảm xúc thất vọng bột phát tiến về phía xa chiếc c𒆙úp vàng danh giá để nhận giải thưởng Cầu thủ xuất sắc nhất giải đấu thực sự đã "ám ảnh" tôi cho tới tận lúc này.
Những năm tháng ròng rã sau đó tiếp tục khắc sâu thêm những nỗi buồ🗹n, tuyệt vọng trong chính Messi và người dân Argentina về nỗi khát khao một danh hiệu quốc gia. 7 năm - 3 trận chunℱg kết - 0 danh hiệu, xen kẽ với đó là nỗi thất vọng tột cùng trong màu áo câu lạc bộ khi liên tiếp nhận các thất bại tủi nhục trước AS Roma, Liverpool, Bayern Munich, PSG ở cúp Châu Âu.
Tôi đã luôn thấy một Messi thiên tài kỳ vĩ mê hoặc với trái bóng, và cũng chính con người đó người𓆉 đã trải qua những thất bại, có lẽ gần như là cay đắng nhất trong bóng đá đỉnh cao.
Đó là những ngày thán🍬g không thể quên đối với tôi, người hâm mộ Messi, bởi cậu ấy đã cho tôi những ngày tháng hạnh phúc nhất với những màn trình diễn siêu hạng, đem lại những cảm xúc đẹp đẽ nhất để tôi có thể cảm nhận bóng đá thực sự l💞à một nửa cuộc sống của mình.
Từ khi biết và xem Messi, tôi không còn đơn thuần xem bóng, tôi muốn biết tại sao một người có vóc dáng nhỏ bé như thế lại có thể trở nên khổng lồ trên sân bóng, tại sao hầu hết mỗi trận Messi lại có thể qua người vài lần một cách rất dễ dàng, tại sao hệ thống chiến thuật của mỗi đội bóng phải thay đổi rất nhiều để theo kịp và bắt chặt Messi, tại sao những cú sút phạt với lực cổ chân không lớn lại mang tính sát thươꦐng cao đến như vậy, làm sao để vô hiệu hóa những cầu thủ như Messi?
Messi đã mang đến cho bản thân tôi những khám phá về bóng đá, văn hóa, lối chơi, màu sắc và những cung bậc cảm xúc khó diễn tả, để rồi tôi thêm yêu những cầu thủ nhỏ con, những nền bóng đá bị mặc đị♛nh là lót đường, những cầu thủ bình thường trong những đội bóng bé nhỏ, có lẽ họ cũng có động lực khi nhìn vào Messi, để biết rằng dù mình có thể nhỏ hơn, yếu hơn, nhưng vẫn có thể khiến đối thủ dè chừng.
Thật kỳ lạ là những gì thực sự ám ảnh và ấn tượng của tôi về Messi lại là những thất bại hơn là vinh quang cậu ấy đã giành được, nó khiến tôi trở nên mâu thuẫn. Nó từng khiến tôi có suy nghĩ nên dừng xem Messi thôi, hãy nhìn xem, một người đội trưởng vì thua trận đã lên tiếng từ giã đội tuyển quốc gia, nhìn xem khi đội bóng thua trận cậu ấy đã ở đâu, sao không hò hét, không nỗ lực chạy để tranh bóng, tại sao cậu không đến để động viên đồng đội mà chỉ thẫn thờ một góc, tại sao một cầu thủ lớn lại kém bản lĩnh đến thế, và còn những rắc rối ngoài sân cỏ... những tính꧅ cách, hành động đó không hợp với một người như tôi.
Tuy tự nhủ là như thế nhưng vẫn không được, bởi vì cứ sau mỗi thất bại, tôi lại thấy một Messi vẫn những đường nét đó, vẫn vẻ đẹp đó, vẫn hằng đêm lôi tôi ra khỏi giường dù là những trận giao hữu vô thưởng vô phạt. Rồi tôi lại tiếp tục theo dõi Messi chơi bóng, và cuối cùng꧋ tôi nghĩ rằng, khi thành công cậu ấy đã cho mình tất cả, vậy khi thất bại, hãy cùng Messi chịu đựng đớn đau.
Và có lẽ mọi điều không hẳn như tôi đã nghĩ, mà bởi tính cách mỗi con người khác nhau, không nên và cũng không thể áp đặt. Messi cũng chỉ là con người, cũng bằng tuổi tôi, cũng có những sai lầm, khoảng cách duy nhất giữa hai chúng tôi🌱 là bóng đá, và tôi là người hâm mộ, còn cậu ấy thì chơi bóng, vậy thôi, không gì hơn.
Sau tất cả, chẳng phải Messi vẫn ở đây sao,✨ vẫn đá cho Argentina - nơi mà rất nhiều người không muốn thừa nhậ✤n đứa con của dân tộc chỉ vì nó đã không được như kỳ vọng.
Nhưng có thể họ sẽ phải nghĩ lại, rằng🐷 cái mắt cá chân chảy máu suốt hiệp 2 trong trận bán kết giúp nhiều người nhận ra rằng Messi không quá yếu đuối đâu, và những bước chạy trong suốt trận chung kết với cái chân đau cũng làm tôi rất xúc động.
Chắc rằng không chỉ tôi, những đồng đội của cậu ấy sẽ là người hiểu rõ nhất, có lẽ trong suy nghĩ của họ lúc đó là hãy cùng nhau tạo nên một chiến thắng ngay tại Maracana, trước đại kình địch Brazil, hãy cùng nhau mang về cho tổ quốc vinh quang đã chờ đợi 28 năm, hãy chơi bóng như người đội trưởn🏅g của họ trong những trận đấu đã qua.
Và Argentina đã chiến thắng trong một trận đấu mà Messi chỉ đá được với 50% khả năng, một trận đấu mà các đồng đội mới là người xuất sắc nhất chứ không phải anh. Không sao cả, bởi Messi biết rằng không một cá nhân nào có thể làm lu mờ đi tính bất biến của bóng đá: Sự gắn kết giữa những 11 cầu thủ trên sân.
Tôi đã sẵn sàng cho một thất bại tiếp theo, đã sẵn sàng cho những chuỗi ngày buồn r⛎ầu, lặng lẽ, với những cảm giác thất vọng, buồn tủi, không lên mạng, không đọc báo, bởi dù đã quá quen với những bình luận, những bài báo mỗi lần Messi thất bại, bản thân vẫn có những giới hạn nhất định khi nhìn, nghe và chịu đựng nó, cái này ch🧸ắc chắn không chỉ tôi cảm giác thấy.
Có thể gọi đó là trốn tránh cũng được, n𒉰hưng nó khiến tôi có thời gian để suy ngẫm, để nhìn nhận lại rằng giải đấu đó Messi đã làm được những gì, ra sao, và thời gian tới mình sẽ ứng xử như thế nào đối với cầu thủ mà mình hâm mộ.
Rốt♓ cuộc thì điều đó không xảy ra, Messi không thua, mà chiến thắng, nó vỡ òa, bật tung cảm xúc như một chiếc lò xo bị nén đến cực đại. Đó chính xác là cảm giác chiến thắng, là nụ cười của Messi đã trở lại, rất lâu rồi, cấp câu lạc bộ là 6 năm từ sau khi bộ ba MSN đem chức vô địch Châu Âu trở lại Nou Camp, và là lần đầu tiên từ khi tôi biết xem bóng đá, Messi và Argentinamới bước lên đỉnh vinh quang dù đã nhiều lần đặt chân tới chung kết.
Vẫn là Maracana, vẫn là những ngọn cỏ, hàng ghế, khung cảnh đó, nhưng không phải là những giọt nước mắt của nỗi tuyệt vọng nữa. Không còn phải day dứt và hối tiếc với những "nếu như...", chỉ còn niềm vui sướng khôn tả của số cổ động viên Argentina ít ỏi nhưng quá đỗi may mắn. Chỉ có những hân hoan trong hạnh phúc của đội ngũ huấn luyện và các cầu thủ đã cù🐻ng ăn ngủ tập trung với nhau mấy chục ngày qua, có người đã bỏ lỡ khoảnh khắc con mình chào đời.
Họ đã cùng ở đây, đoàn kết, gắn bó và chiến đấu cùng nhau để tạo nên một đêm huyền diệu, một ngày đáng nhớ trong sự nghiệp của chính họ và hàng triệu người hâm mộ Aghentina, hâm mộ Messi sau bao nhiêu chờ đợi, khắc khoả🦂i, những nghi ngờ, tuyệt vọng, có những người đã chờ đợi cả thanh xuân, có những người đã không chờ được bởi sinh lão bệnh tử, và cả Maradona nữa, nhưng chắc chắn họ sẽ mỉm cười với Messi, với Aghentina.
>> Messi - người đội trưởng 'chưa lớn' ở tuổi 32
Sẽ có bạn nghĩ rằng thắng thì nói gꦜì c𒉰ũng được, rằng chiếc cúp Copa "ao làng", rằng giải tổ chức ra chỉ để giành cho Messi, không sao cả, với tôi, như vậy là đủ vui rồi.
Và tôi cũng thấy Messi, đồng đội của Messi vui, những người dân Argentinacũng vui, cũng chắc rằng hàng triệu cule, và cả những chuyên gia, cầu thủ bóng đá, những bình luận viên ngày hôm ấy, họ cũng vui, tôi cảm thấy điều đó trong giọng nói của họ, có người đã khóc. Tôi cũng thế, có lẽ khoảng thời gian đằng đẵng chờ đợi, trải qua hết thất bại này đến thất bại khác, đã làm cho chiến thắng trở nên thật sự to lớn hơn giá trị của chính nó, và nó dạy cho tôi bài học trong cuộc sống rằng vinh quang có thể dành cho một người, một số người, nhưng quan trọng là sự nỗ lực, phấn⛦ đấu để có cơ hội cạnh tranh, và nếu thất bại, đừng bỏ cuộc.
Messi đã không bỏ cuộc,🐈 dù trước đó cậu ấy từng có lúc như thế, và ngày 11/7/2021,♚ Messi đã chứng tỏ đó là điều đúng đắn.
Cảm ơn Messi,ཧ cảm ơn Argentina đã sản sinh ra cầu thủ mà ༺tôi hâm mộ, cậu đã cho tôi cảm nhận được vẻ đẹp của bóng đá, rằng bóng đá là một phần không thể thiếu trong cuộc sống của tôi.
Khi cậu giải nghệ, tôi vẫn sẽ xem bóng đá, có lẽ cũng sẽ chú ý tới một vài cầu thủ khác, nhưng để có thể khiến tôi làm những 🐷điều khác biệt, và kể cho các con, các cháu tôi về một huyền thoại bóng đá mà tôi yêu mến nhất, chỉ có cậu mà thôi - Lionel Messi.
An Tư
>>Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm 168betvisa-slots.com. Gửi bài tại đây.