Là một món trang sức quý giá đắt tiền mà một người dân bình thường như tôi đây chỉ dám ngắm chứ không thể mua nổi, cả anh và nước Pháp đã khiến trái tim tôi phải rung động vàꦍ biết yêu thương nhiều hơn.
Tôi lớn lên tại một vùng ngoại thành xa xôi nên trong những năm tháng chơi đá gà ngoài đồng tôi chẳng biết gì về nước Pháp hay théﷺp Eiffel lừng lẫ🃏y. Tất cả những điều tôi biết chỉ là người Pháp đã đến Việt Nam và gây ra chiến tranh. Khi ấy trong tâm trí của một con nhóc mê đá gà chỉ là sự ác cảm đối với đất nước xa lạ kia.
Theo thời gian tôi trở thành cô bé học sinh tiểu học. Khoảng thời gian này tôi được tìm hiểu kĩ càng và sâu sắc hơn về Pháp thông qua các bài học địa lý. Thật ra Pháp không đáng sợ như tôi từng nghĩ! Pháp cũng rất đẹp và lôi cuốn.🏅 Tôi như bị thôi miên khi nhìn thấy bức ảnh về tháp Eiffel được phủ đầy thứ ánh sáng vàng rực rỡ vào ban đêm. Trông nó thật lộng lẫy và kiêu sa như một quý tộc hoàng gia. Đó là lần đầu tiên trong cuộc đời tôi nhìn thấy kì quan ánh sáng tuyệt đẹp như vậy. Lúc ấy, trong suy nghĩ của một cô nhóc 8-9 tuổi là ước mơ một ngày nào đó được đặt chân đến nước Pháp để tận mắt nhìn thấy thứ ánh sáng mê hoặc lòng người.
Qua năm tháng ước mơ ấy dần dần bị lu mờ bởi nhiều ước mơ khác cho tương lai. Nhưng mọi thứ lại trỗi dậy khi tôi gặp được anh, một người con trai xa lạ có niềm đam mê mãnh liệt với Pháp. Tôi ch♒ỉ tình cờ gặp anh ở bến xe và nghe anh kể chuyện về vùng đất Tâ🌠y Âu ấy. Người con trai đã khiến tôi phải rung động và ao ước giá như anh là nước Pháp của riêng tôi. Cuộc trò chuyện chỉ diễn ra trong ít phút nhưng đã để lại trong tôi bao nhiêu ấn tượng và làm bùng cháy mãnh liệt ngọn lửa về một ngày đặt chân đến Pháp.
Anh bảo anh yêu thành phố Provence với cánh đồng hoa oải hương tím hơn cả thủ đô Paris sang trọng. Anh cho tôi xem cuốn album chất đầy những hình ảnh về cánh đồ🌸ng hoa ở Provence và nước Pháp. Tôi choáng ngợp trước màu sắc ngọt ngào và thủy chung ấy. Tôi ngạc nhiên hỏi anh sao người ta có thể trồng được hàng triệu bông hoa oải hương đẹp như thế này được chứ? Anh cười trừ và bảo vì tình yêu.
Những ngọn đối phủ đầy sắc tím. Bầu trời cũng phản chiếu lại thứ màu tím dịu dàng ấy. Cả không gian chìm ngập tron✨g màu tím của hoa oải hương và tình yêu đôi lứa khi họ cùng nhau đến đây. Ngọtℱ ngào và nồng ấm.
Anh lại chỉ vào những tấm hình của thành phố cảng Marseille với nhà thờ Notre Dame de la Garde xinh đẹp, “lâu đài nước” Palais Longchamps ngoạn mục và dinh thự Paplais du Pharo trên khu đồi nằm ngay sát biển. Tôi bị cuốn hút vào những bức ảnh của anh. Chúng sống động và chân thật đến kì lạ. Tôi không thể ngờ được trên thế giới này lại có những nơi đẹp đến như vậy. Anh bảo anh cũng ao▨ ước đến Pháp – nơi tình yêu của anh đang ở đó. Có chút gì đó thoáng buồn trong đôi mắt anh. Tôi cũng hơi chạnh lòng khi nghe anh nói điều này. Nhưng vẫn mỉm cười và chúc anh thành công.
Cuộc gặp gỡ tình cờ nhanh chóng kết thúc. Cả hai lên hai chuyến xe khác nhau. Tôi cứ ngoáy đầu lại chiếc xe buýt của anh. Tôi ước giá như cuộc gặp gỡ dài ra thêm chút nữa để tôi được nghe anh kể nhiều hơn về Pháp. Tôi cứ nhìn mãi cho đến khi chiếc xe biến mất sau💟 một khúc quanh. Tôi và anh chia tay nhưng lòng vẫn luyến tiếc về cuộc trò chuyện chóng vánh vừa qua.
Tôi thầm cảm ơn anh đã khơi dậy ước mơ đến Pháp bị lãng quên bấy lâu nay của tôi. Từ hôm ấy, tôi ôm ấp trong mình khát khao đến Pháp. Tôi tìm hiểu về văn hóa và con người Pháp. Tôi đến thư viện nho nhỏ của xã để tìm thêm những địa điểm nổi tiếng tại Pháp. Tôi đến chỗ truy cập Internet lên Go⛦ogle và gõ vài dòng về Pháp.
Tôi tìm thấy quê hương của loại rượu hảo hạng - Champagne-Ardenne. Nhìn♊ thấy những khu phố cổ với làn sương mù trắng xóa bao quanh. Lạ lẫm với khu vườn cắt tỉa đẹp mắt của cung điện Versaille. Thích thú trước v♊ẻ đẹp sừng sững của Khải Hoàn Môn. Tôi còn hào hứng kể với mẹ về thành phố Lyon với hơn 30 viện bảo tàng. Thành phố với những lâu đài như trong câu chuyện cổ tích.
Đôi khi tôi cũng chợt nhớ về người con trai 🌺xa lạ kia - người mà tôi còn chưa kịp hỏi tên. Tôi cũng muốn kể cho anh nghe về Pháp như anh đã từng làm. Tôi cũng muốn biết nơi tình yêu lớn nhất của anh đang ở nó như thế nào. Nhưng tôi chẳng gặp lại anh lần nào nữa dù có đến bến xe ấy vài lần. Tôi hy vọng mình có thể gặp lại anh tại kinh đô ánh sáng kia hay một nơi nào đó tại Pháp.Có lẽ chúng ta sẽ gặp lại nhau nếu như anh vẫn còn yêu Pháp như ngày nào anh nhỉ?
Tôi không dám chắc mình yêu Pháp nhiều hơn anh hay không. Tôi chỉ biết Pháp đã chiếm một🥂 phần không nhỏ trong trái tim mình. Còn anh thì khác, anh là người giúp tôi tìm lại giấc mơ thời thơ ấu của mình, tôi xem anh như một vị thần may mắn của bản thân.
Tình yêu với Pháp của một cô nhóc thôn quê như tôi giống như thứ tình cảm bạn bè thân thiết hay tình yêu với món q🧜uà kỉ niệm quý giá. Tôi không thể diễn tả bằng lời thứ cảm xúc ấy chỉ biết rằng tim mình sẽ rung khi nhắc về Pháp.
Phạm Hồng Thiên Trang