Cô🔯 lu🃏ôn hy vọng có người nào đó đi cùng đường với mình cho đỡ sợ.
Một hôm cô thấy có một chàng trai đạp cùng chiều với mình. Mừng quá, cô chạy lên để đi cùng, sau một lúc trò chuyện, cô gái n♓ói:
- Em sợ ma lắm✃, đi một mình đoạn đường này em sợ lắm, cảm ơn vì đã có anh đi cùng!
Chàng trai mỉm cười nhìn cô gái, trìu mến:
- Hồi còn sống anh cũng thế!
Vào một đêm khuya thanh vắng, có hai mẹ con nhà nọ vẫn còn thức v�🐎�ì đứa bé phải học bài... |