Vợ chồng tôi là dân tỉnh, lên thành phố lập nghiệp, có một con gái 6 tuổi. Ở quê, tôi là đích tôn của dòng họ, là con trai duy nhất trong gia đình nên gánh trọng trách tiếp nối hương hỏa. Từ nhỏ, tôi đã nghe mọi người nói rất nhiều về điều này và hiểu việc sinh đư🗹ợc một đứa con trai rất quan trọng với mình. Biết rằng xã hội hiện đại hơn, nam nữ bình đẳng nhưng tư tưởng "phải có con trai" đã ăn sâu vào máu thịt của rất nhiều người. Ngay cả tôi, dù được đi ra, tiếp xúc với xã hội hiện đại, sâu thẳm trong lòng vẫn mong mỏi có đủ nếp tẻ.
Từ khi vợ chồng tôi sinh con gái🎶 đầu lòng, mẹ tôi hơi không vui nhưng bà vẫn hy vọng đứa cháu tiếp theo là con trai. 🅰Tôi cũng vậy. Tuy nhiên, hai năm vừa qua, dịch Covid khiến kinh tế gia đình tôi khó khăn. Chúng tôi vay tiền kinh doanh dịch dụ ăn uống và bị thua lỗ nhiều, giờ không còn vốn để duy trì và kinh doanh tiếp, đối mặt với nợ và lãi hàng tháng.
Chúng tôi tạm gác việc sinh con thứ hai sang một bên, tập trung làm ăn trả nợ và nuôi dạy con gái đàng hoàng. Nhưng khổ nỗi, dạo này mẹ tôi gọi điện giục suốt, bảo sinh đi kẻo vợ tôi quá tuổi không sinh được (vợ tôi 35 tuổi), rồi nhỡ không ra được con trai thì còn sinh đứa nữa, rồi thì "trời sinh voi trời sinh cỏ", có ít ăn ít nhiều ăn nhiều, kiểu gì cũng nuôi được thôi,... Tôi hiểu những gì mẹ lo lắng không phải không có lý, nhưng với tình cảnh hiện tại, sinh thêm một đứa con sẽ khiến cuộc sống của🦋 chúng tôi khó khăn hơn rất nhiều, chưa kể nếu sinh ra bé gái thì sao. Lúc này tôi rối và bế tắc quá, chẳng biết phải làm sao?
Huy
Độc giả gọi vào số 09 6658 1270 (giờ hành chính) để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc