Sáng 23/11/2014, Kim Hiểu Mẫn tới cơ quan công an quận Thiết Đông, thành phố Tứ Bình, tỉnh Cát Lâm trình bꦍáo Kim Hiểu Yến mất tích đã hai ngày.
Nắm thông tin sơ 🅺bộ, cảnh sát cho rằng tình hình không có gì nghiêm trọng. Bà Yến hơn 50 tuổi, ly hôn nhiều năm, có con trai đã lập gia đình. Bà là chủ cửa hàng chuyên bán vật liệu xây dựng trong quận. 8h ngày 21/11/2014, bà từng gọi điện cho m▨ẹ, nói phải đi Thẩm Dương nhập hàng mấy hôm.
Trong cửa hàng không có gì khác thường, phòn𓃲g ngủ và phòng khách không có dấu hiệu bị lục lọi hay giằng co. Một phụ nữ trung niên làm kinh doanh trước khi đi gọi điện báo cho người thân, không giọng cầu cứu hay có biểu hiện gì khác thường. Vì vậy, cảnh sát chỉ nhập thông t♔in vào hồ sơ, đề nghị Mẫn về nhà chờ, tiếp tục liên lạc với chị gái.
Tuy nhiên, Mẫn lại cho rằng việc biến mất là không bình thường. Bà Yến từ trước đến nay không tắt điện thoại. Vậtꦜ liệu đều được nhà cung cấp chuyển đến cửa hàng, không bao giờ phải tự đi lấy.
Trước khi đến trình báo, Mẫn đến cửa hàng của chị gái một lần nữa thì thấy trên tầng hai, sổ hộ khẩu và sổ đỏ để trên giường. Các giấy tờ này b🐼ình thường vẫn được cất trong tủ c🐽ùng sổ tiết kiệm nhưng hiện tại, sổ tiết kiệm đã biến mất. Quan trọng hơn, chị gái từng nói có người đàn ông vẫn thường đến làm phiền, có vẻ như liên quan tình cảm lẫn tiền nong.
Thấy thái độ kiên quyết của Mẫn, cảnh sát mở cuộc điều tra sâu hơn. Từ Tứ Bình đến Thẩm Dương có thể đi bằng xe khách, tàu hỏa hoặc tự lái xe đi, bà Yến không có xe riêng, cũ▨ng không biết lái xe nên chỉ có thể đi tàu hỏa. Để mua vé tàu, bà ắt phải dùng chứng minh thư nhưng hệ thống quản lý không ghi nhận việc từng mua vé tàu gần đây.
Vì bà Yến không có người que🍷n tại Thẩm Dương, nếu đến đó vài ngày sẽ phải thuê phòng khách sạn. Tuy nhiên, cảnh sát địa phương xác nhận không thấy Yến đăng ký nhận phòng tại khách sạn nào ở Thẩm Dương. Cảnh sát đoán chỉ còn hai khả năng: Yến được người khác chở đi và ở tại nhà người này khi đến Thẩm Dương, hoặc Yến chưa từng rời Tứ Bình.
Theo lịch sử cuộc gọi, 22h ngày 20/11/2014 có số di động gọi đến máy bà Y꧃ến. Trừ cuộc gọi cho mẹ vào sáng hôm sau, đây là số cuối cùng liên lạc. Tuy nhiên số điện thoại này không có thông tin người sử dụng. Thuê bao này khi ấy đang tắt máy.
Gần khu vực cửa hàng không có camera giám sát. Cảnh sát xem lại hình ảnh do toàn bộ camera giao thông tại các cửa ngõ ra vào thành phố, phát hiện khoảng 22h15 ngày 20/11/2014 có chiếc xe Audi không biển số rời thành phố. Người ngồi trên ghế phụ rất giống bà Yến, nhưng người ngồi trên ghế lái lại không thể thấy rõ mặt vì vướng tấm che nắng. Hơn🥀 22h, tại sao tài xế lại hạ tấm che nắng xuống? Tại sao chiếc xe lại tháo biển số? Hai người đi về phía thị trấn Thạch Lĩnh cách đó 30 km, tại sao bà Yến lại nói với mẹ là đi Thẩm Dương?
Theo thông tin từ ngân hàng, trưa 21/11/2014 có giao dịch rút 60.000 nhân dân tệ cùng tiền lãi gần 2.000 nhân dân tệ từ sổ tiết kiệm của bà Yến. Địa điểm rút tiền là chi nhánh ngân hàng tại thị trấnღ Thạch Lĩnh. Camera tại phòng giao dịch ghi lại người rút tiền là hai người đàn ông, người cao to cầm chứng minh thư, ngườꩲi thấp bé cầm sổ tiết kiệm.
Người cao to làm thủ tục rút tiền bằng chứng minh thư mang tên Lý Đại Lợi, nhưng người bấm mật mã lại là người thấp bé. Từ thông tin cá nhân trong biên lai, cảnh 🍃sát tìm được Lợi.
Lợi rất phối hợp với cảnh sát, khai làm nghề lái xe taxi. Sáng 21/11/2014, Lợi được thuê chở khách quen tên Cung Thành tới ngân hàng rút tiền. Trên đường đi, Thành nói quên mang chứng minh thư nên mượn của Lợi làm thủ tục. Theo quy định ngân hàng, sổ tiết kiệm có mật khẩu không cần chính ch�💧�ủ đi rút tiền, nhưng người rút phải sử dụng chứng minh thư cá nhân.
Thành cũng phối hợp với cảnh sát, nói sáng hôm đó gặp cặp nam nữ trên đường. Hai người này nói đang cần rút tiền tiết kiệm nhưng không mang giấy tờ tùy thân, thuê Thành đi rút hộ với giá 5.000 nhân dân tệ. Thành đoán việc này có vấn đề, nhưng vì số tiền khá lớn nên vẫn nhận lời. Để tránh rắc rối về sau, Thành gọi điện cho tài xế taxi quen, nhờ người này dùng chứng minh thư rút tiền giúp. Sau khi rút tiền, Thành tự lấy 5.000 nhân dân tệ rồi mang số còn lại giᩚᩚᩚᩚᩚᩚᩚᩚᩚ𒀱ᩚᩚᩚao cho cặp nam nữ.
Sau khi xem xét lời khai và hình ảnh camera tại ngân hàng, cảnh sát cho rằng Lợi nói thật, nhưng lời khai của Thành lại đáng ngờ. Không ai giao sổ tiết kiệm cùng mật mã cho người không quen biết mà không đi cùng để giám sát. Hai người này hoàn toàn có thể đi cùng taxi với Thành đến ngân hàng, sau khi rút xong lập tức nhận tiền. Hơn nữa, Thành khaℱi giao tiền cho người thuê ngay tại cửa ngân hàng, nhưng Lợi đi cùng Thành ra khỏi ngân hàng lại không nhìn thấy cảnh này.
Nghi phꦰạm số một lúc này là Thành, rất có thể anh ta là người lái xe đưa Yến đến Thạch Lĩnh. Tuy nhiên, tư thế ngồi của Yến trên xe rất tự nhiên thoải mái, có thể thấy hai người rất thân thiết, nhưng cảnh sát chưa thể phát hiện ra Thành và Yến có quan hệ gì. Cảnh sát mang ảnh đến hỏi người nhà của Yến, cũng không có ai nhận ra Thành. Số điện thoại Thành sử dụng cũng không phải số cuối cùng gọi đ𝓀ến thuê bao của Yến.
Điều tra về hành tung của Thành sau khi rút tiền, cảnh sát phát hiện Thành đến cửa hàng bán ôtô cũ gần đó hỏi mua xeꩲ. Chiếc xe chỉ đáng giá 18.000 nhân dân tệ nhưng ông chủ hét giá 35.000 nhân dân tệ để cho khách trả g🏅iá. Thành không mặc cả mà mua ngay.
Chủ cửa hàng nói để ý thấy trong túi xách của Thành có 6 cọc tiền tất cả. Như vậy, Thành đã nói dối, anh ta không trả tiền cho người thuê mà dùng số tiền này mua xe, cảnh sát nhận định. Theo hệ thống định vị trên chiếc xe Thành 🌠mua, cảnh sát phát hiện chiều 21/11/2014, Thành lái xe đến vùng núi hoang vắng, hơn một tiếng sau mới quay lại.
Tập trung điều tra về Thành, cảnh sát phát hiện hắn còn có số điện thoại khác nhưng rất ít khi sử dụng mà thư💝ờng xuyên tắt máy. Đây cũng chính là số điện thoại gọi đế🎐n máy của bà Yến vào đêm 20/11.
Sau khi bị bắt, Thành d🐻ẫn cả🧜nh sát đến vị trí chôn giấu thi thể Yến trên núi.
Thành khai đã ꦰcó gia đình nhưng vẫn ngoại tình với bà Yến hơn chín năm nay. Là quản lý công trình, Thành thường cho nhân viên đến mua vật liệu của người tình nhưng từ một năm trước, việc làm ăn gặp vấn đề nên thua lỗ nặng, phải vay nợ nhiều. Nghĩ mình đã giúp đỡ việc làm ăn của tình nhân suốt nhiều năm, Thành nhiều lần đến tìm Yến nhờ hỗ trợ.
Tối 20/11/2014, Thành thuê chiếc Audi 100 đến cửa hàng của bà Yến, nói có thương vụ làm ăn ꦺtốt nhưng không có tiền, đề nghị cho vay một khoản để giành lấy gói thầu này. Bà Yến nhận lời,♊ lên lấy số tiết kiệm rồi cùng Thành đến Thạch Lĩnh.
Sáng hôm sau, sau khi bà Yến gọi cho mẹ♏, Thành lại hỏi chuyện vay tiền và được trả lời c꧃hỉ cho vay 30.000 nhân dân tệ, số còn lại phải quay vòng vốn. Trong lúc tranh cãi gay gắt, Thành mất kiểm soát và siết cổ gây án. Chiếc xe cũ hắn mua sau khi rút tiền chính là để mang xác Yến lên núi phi tang.
Thành đã nhận tội, lời khai của hắn vẫn còn nhiều điểm đáng ngờ như chưa nói rõ làm thế nào bꦺiết được mật khẩu sổ tiết kiệm𓆉 khi đã đột ngột gây án. Vì nạn nhân đã chết, chi tiết này không thể được làm rõ.
Khang Diệp (Theo CCTV)