Chị Toan và đứa con gái út. Ảnh: CAND |
Sau ngày chồng mất, chị Toan mới biết mình mắc bệnh HIV. Tất cả như đóng sầm trước mắt chị. Có lúc chị đã nghĩ đến điều tồi tệ là tìm cái chết. Nhưng chị còn mang nặng 5 đứa con đang tuổi ăn học và đứa cháu bị bệnh bại não.
> Nhóm 'Hoa Bất Tử' của cô gái 10 năm mang AIDS
Hàng trăm đêm, nước mắt chị chảy đầy trên mái💧 đầu con thơ khi ôm chúng ngủ. Có những lúc sự sống và cái chết đong đầy trong tâm hồn chị.
Sinh năm 1954, nhưng chị Nguyễn Thị Toan ở xã Quảng Xuân, Quảng Trạch (Quảng Bình) trông như bà lão. Cuộc đời với bao giông bão làm 🏅lưng chị còng xuống, tóc bạc và tâm hồn chất chứa đầy nỗi niềm thương🅰 cảm.
Chị Toan kể lại cuộc đời đầy nước mắt buồn tủi. Rời ghế phổ thông, nhà nghèo không đủ điều kiện để học tiếp nên chị kết duyên với một thủy thủ tàu🐻 viễn dương.
Ở nhà chị Toan cáng đáng chăm chút các con và ba mẹ chồng, ngoài ra chị còn làm Phó Chủ tịch hợp tác xã. Rồi anh cũng về, nhưng không phải anh về với chị mà▨ anh về với một người phụ nữ khác trong ngày bố anh mất.
Mười sáu năm chờ đợi, chị nhận đꦦược sự thực phũ phàng. 💦Rồi anh ở lại quê với hai bàn tay trắng, tất cả những gì chị Toan ở nhà làm lụng chắt bóp đã bị người phụ nữ kia mang đi tất cả.
Anh đổ bệnh꧋, và sau khi đi khám bệnh về, anh thay đổi hẳn tính cách. Anh làm lụng công việc giúp đỡ chị và các con từ sáng đến tối ♑không ngừng tay. Thỉnh thoảng anh lại trốn ánh mắt chị và thở dài buồn bã.
Chị biết anh đã nhiễm căn bệnh HIV từ ngày ở với người phụ nữ kia. Nỗi đau một lần nữa đè lên đời chị khi cả an🐻h và đứa con🎀 hai vợ chồng có với nhau sau bao ngày xa cách cũng nhiễm HIV...
𓆏Biết chồng mang trọng bệnh không thể chữa, chị Toan càng chăm chút anh hơn. Sau ngày anh mất, chị mới biết mình đã mắc bệnh HIV. Tất cả như đóng sầm, toàn bóng tối trước mắt chị. Có lúc chị đã nghĩ đến điều tồi tệ là tìm cái chết. Ai sẽ chăm sóc con mình, câu hỏi đó l🍎uôn thường trực và chị Toan đã gắng gượng đứng dậy.
Nhưng dư luận và sự hà khắc của người làng đối với căn bệnh mà chị và đứa con đang mang thật khủng khiếp. Nhiều người cho rằng, chị đã giấu bệnh để làm lây lanꦺ sang họ.
Lau vội những giọt nước mắt, chị Toan tâm sự: "Tôi thường tự nhủ với bản thân, phải sống, phải sống tốt hơn nữa để chiến thắng khó khăn, v��ất vả. Trong cuộc đời nhiều người còn gặp bất hạnh hơn mình nhưng họ vẫn 🗹sống và cống hiến cho đời".
Hằng ngày, chị Toan thức ✅dậy khi trời còn mờ tối để chăm lo công việc cho một ngày mới. Một tay chị cáng đáng nuôi 5 con ăn học và đứa cháu bị bệnh bại não.
Nhà thiếu bóng đàn ông nên chị buộc phải làm tất cả từ việc cày bừa, đến che lại căn nhà bị bão làm tốc mái, chị nuôi heo, nuôi gà để có thêm đồng ra đồng♛ vào... Biết mình mang mầm bệnh không thể chữa khỏi nên chị đăng ký với hội phụ nữ và chính quyền địa phương xin đi tuyên tr𓆏uyền về phòng chống HIV/AIDS.
Từ bản thân mình, chị nói về cuộc sống, về căn bệnh đã thu hút đông đảo thanh thiếu niên tha🍸m gia nghe chị tư vấn. Không kể ngày mưa hay nắng, mỗi khi rảnh việc nhà, chị Toan lại đến với mọi người để chia sẻ và được sẻ chia những nỗi niềm vương vấn trong cuộc đời.
(Theo Công An Nhân Dân)