Họ vừa trải qua hành trình dài từ thành phố Cherkasy, miền trung 🐟Ukraine, cách đó gần 500 km. Lo sợ chiến dịch quân sự của Nga, họ đã quyết định rời đi và lên đường cùng hàng chục nghìn người 🍷khác đến các khu vực an toàn hơn ở phía tây đất nước.
Hành trình diễn ra rất chậm chạp. Các con đường bị tắc nghẽn vì nhiều người cũng thực hiện hành trình tương tự. Trong lúc họ cố ngủ, còi báo động không kích vang lên൩ từ tòa nhà chính quyền ngay sát cạnh.
Sau khi thức dậy, Karolyna Tupytska, 11 tuổi, và em gái Albina đánh răng, chơi với chú chó nhỏ và chuẩn bị tinh thần cho một ngày dài. Họ sẽ đến Ba Lan với 🥂mẹ, Lyuba.
"Ông bà và bố cháu vẫn ở Cherkasy", Karolyna nói. Em cho biết v❀ẫn rất buồn vì phải bỏ lại chú🏅 chuột lang trắng của mình, Pearl.
Tuần qua, hơn một triệu người Ukraine đã sơ tán sang các nước láng giềng, theo Liên Hợp Quốc. Một triệu người khác rơi vào cảnh mất nhà cửa. Các nhóm viện trợ mô tả đây là một trong những cuộc khủng hoảng nhân đạo lớn nhất lịch sử hiện đại. Liên minh châu Âu🃏 (EU) hôm 3/3 cho hay họ sẽ đảm bảo điều kiện sống, tạo công ăn việc làm cho những người di tản Ukraine trong tối đa ba năm.
Mỹ tuyên bố sẽ cấp cho họ "tình trạng bảo vệ tạm thời", cho phép người nhập cư sống và làm việc ở Mỹ trong 18 tháng tới mà không sợ bị trục꧑ xuất, miễn là họ nộp đơn và vượt qua kiểm tra lý lịch. Dù vậy, nhiều người vẫn không khỏi lo lắng khi mường tượng về tương lai chông gaဣi phía trước. Họ phải làm lại cuộc sống ở một nơi xa lạ.
Tại ngôi trường mẫu giáo ở Viitivtsi, Iryna Boicharenko, 19 tuổi, cũng đến từ Cherkasy, chợp mắt bên đại gia đình. Các bức tường được trang trí✱ bằng nhân vật hoạt hình thời Liên Xô: một con sói cầm đàn accordion, một con lừa cầm đàn balalaika và một con gấu mặc vyshyvanka, trang phục truyền thống của Ukraine.
"Lúc bước lên xe, tôi đã bật khóc", Boicharenko nói. "Tôi khóc vì giờ đây tôi phải💙 rời bỏ đất nước của mình, chạy trốn cuộc xung đột. Đó là cảm giác thật khủng khiếp". Cô nức nở, nước mắt không ngừng trào ra.
Bạn trai Boicharenko, Daniil, cũng 19 tuổi, đã ở lại và gia nhập Lực lượng Phòng vệ Lãnh thổ, đơn vị quân sự mới được thành lập, trang bဣị vũ khí cho dân thường để bảo vệ các thành phố Ukraine trước chiến dịch quân sự do Nga phát động.
Cha cô, 55 tuổi, từ Ba Lan trở về Ukraine cách đây không lâu nhưng hiện không thể xuất cảnh vì lệnh tổng động viên mới áp dụng, cấm đàn ông từ 🍨18 đến 60 tuổi rời khỏi đất nước.
Đường E-50, con đường chính hꦅướng về phía tây đất nước, chật ních ô🌌tô. Bình thường, mất khoảng 7 tiếng lái xe từ Kiev đến Lviv nhưng nay phải mất nhiều ngày khi các phương tiện phải di chuyển qua hàng chục trạm kiểm soát mới được lập nên.
Hôm qua, giao thông đông đúc đến mức nhiều ng🥀ười chấp nhận bỏ xe lội xuống một con mương bên đường để đi tiếp. Những cửa hàng tại các cây xăng dọc đường gần như trống trơn. Hầu hết các gia đình, như nhà Iryna, đã đóng gói thực phẩm từ nhà để dùng trong nhiều ngày💞.
Trong những khách sạn chật cứng ngườ🥂i, các gia đình ở địa phương cố gắng hỗ trợ bằng cách cho những người sơ tán mượn chăn, đệm để ngủ dọc hành lang.
Anton, một người trong dòng người di tản, cho biết anh đang lái xe đưa gia đình từ Kiev đến thành phố Ternopil ở phía tây sau khi trải qua 5 đêm trốn dưới hầm trú bom. Bất chấp những khó khăn, anh vẫn "lạc quan" về tương lai ph𒁃ía trước.
Nhiều đ🌞ại gia đình cùng nhau sơ tán nhưng một số người đàn ông phải tạm biệt vợ con ở biên 🔯giới vì họ không thể xuất cảnh do luật mới.
"Trái tim tôi nặng trĩu", Vyacheslav chia sẻ. Anh cảm🐭 thấy vui khi vợ và hai con sẽ được an toàn ở nước ngoài, nhưng cũng rất đau khổ vì phải xa họ trong thời gian tới.
Các khách sạn dọc đường đều kín chỗ. Tại một khách sạn tên Swallow's Nest ở Viitivtsi, khách chen chúc ở mọi ngóc ngá𒁃ch. Một người phụ nữ và con gái đang ngủ trên hành lang tầng hai, bên dưới cây đàn piano. Bên ngoài, một dòng xe ôtô xếp hàng dài khi những người di tản đang cố gắng tìm nơi tá túc qua đêm bởi giờ giới nghiêm sắp đến.
Chủ khách sạn, Larisa Mahlyovana, cho biết nơi đây từng được biết ♋đến là địa điểm tổ chức tiệc cưới tại địa phương. Nhưng bây giờ nó trở thành nơi lư🐲u trú cho những người khách đi đường đang tìm nơi trú ẩn trong đêm lạnh giá. Cô cung cấp nó hoàn toàn miễn phí.
"Ban đầu𝓡, mọi người ngủ trên bìa các-tông, nhưng chúng tôi đã kêu gọi giúp đỡ và trong vòng vài giờ, mọi người đã quyên góp nệm, gối cùng chăn dự phòng", Mahlyovana kể. "Không ai có thể nhắm mắt làm ngơ".
Khi Yulia Yemelianenko, 25 tuổi, bước chân qua biên giới từ thành phố Lviv, Ukraine, vào Ba Lan trong tuần qua, cô đã không thể kìm được nước mắt. "Tꦑôi khóc rất nhiều", cô chia sẻ tại ga tàu Przemysl, Ba Lan. "Tôi buộc phải rời đất nước mình, điều mà tôi không hề mong muốn".
Hành trình di tản của Yemelianenko càng trở nên nặng nề hơn khi cô phải bỏ lại mẹ mình ở quê nhà. Mẹ cô vừa mắc Covid-19 và đang hồi phục. "Tôi không biết chuyện gì sẽ xảy ra với Ukrain𒐪e nữa", Yemelianenko nói. "Tôi cũng không biết bao giờ mình có thể trở về".
Đối với những gia đình ly tán nơi biên giới, tương lai sẽ ra sao luôn là câu hỏi thường trực. Vợ chồng Sasha v🦂à Svetlana Olekciirak cũng ôm mối lo âu như thế khi họ tạm biệt nhau hôm 26/2 ở ngôi làng biên giới𝔉 Korczowa thuộc Ba Lan.
Sasha cùng vợ và 🐎hai con đến đây sau một hành trình 30 tiếng từ thành phố Ternopil, phía tây Ukraine. Điều anh lo lắng nhất bây giờ là bao giờ mới được gặp lại vợ con.
Khi được hỏi cô cảm thấy thế nào khi không biết bao giờ mới có thể gặp lại chồng mình, Svetlana rưng rưng nước mắtไ. "Tôi cảm thấy sợ hãi. Bạn không thể biết tương lai rồi sẽ đi đến đ💦âu".
Vũ Hoàng (Theo NY Times, ABC News)