Tình yêu
Tình yêu là gì không biết
Một sớm mai nhặt được tôi trên đường
Hệt như chiếc ví lép kẹp
Hay một que diêm sũng nước?
Tình yêu lượm lấy tôi để làm gì không biết
Hành trang - lời ca - giọt nước - lá mục
Tôi đi. Và chẳng bao giờ đúng lúc
Tôi đã làm những gì không biết
Trong tình yêu: túi xanh, vỏ đỏ
Giữa bầu trời: những bậc thang mây
Rồi có ngày
Tôi chui ra khỏi không khí và hơi thở
Chợt thấy tình yêu
Trùm chăn kín mặt
Đi suốt con đường
Tìm nhặt lại đời tôi...
Chuyển động
Tất cả lại trôi đi
Tôi, cây bút, kim đồng hồ
Bỏ lại những kết hợp nhẹ dạ
Và niềm tin giữa mùa màng lửng lơ
Tôi nghĩ về giấc mơ
Chúng độc đáo như chuyển động của thú dữ
Quá khứ trôi nhanh hơn tôi
Đi đâu đây, ngược hay xuôi?
Sẽ thoát khỏi những ràng buộc mơ hồ
Chăng xung quanh và lấp đầy thân xác
Từ lúc có tôi
Đến bây giờ, một cái đầu nằng nặng
Đến một tôi, già, nằm, quên
Đến một đám đất nguội nắng
Bao nhiêu chữ, lời câm lặng
Có hóa thành lá xanh reo?
Cộng trừ nhân chia
Phép cộng thì sướng
Phép trừ thì đau
Phép nhân thì của phép màu
Phép chia thì của chuyến tàu rời ga
Đời là cõi tạm thôi mà
Uống canh Mạnh Bà thì hết cửu chương
Buồn buồn nhớ nhớ thương thương
Cả ba cộng lại bằng buông tay thiền
Tỉnh tỉnh cộng với điên điên
Bằng anh hùng mất thuyền quyên rã rời
Thôi ngồi chăm ngọn mùng tơi
Nấu canh giải độc, giữ lời sầu riêng...