Nhà tôi có 4 người, con trai lớn🍎 học đại học xa nhà nên không tính khoảng ăn uống hàng ngày cùng gia đình. Ở nhà có hai vợ chồng và con trai đang học lớp 12. Mỗi tuần vợ tôi đi chợ hai lần để nấu bữa trưa và chiều. Mỗi lần chỉ hết khoảng 500 nghìn đồng, một tháng tối đa hết 4 triệu đồng.
Vဣậy bình quân mỗi ng🍌ười chưa đến 1,5 triệu đồng một tháng. Nhà tôi nấu nướng không dùng gas, nên tiền điện nước mỗi tháng hết 1,4 triệu đồng.
Tôi nay ngoài 50 tuổi, được 73kg, cân nặng hai con trai tôi cũng khoảng 80kg. Đầu thập niên 90 khi tôi vào Sài Gòn học đại học vào buổi tối, ban ngày tôi đi làm toàn thời gian 8 tiếng. Ngoài mức lương cơ bản g🌊ần một triệu, công ty phụ cấp 100 nghìn tiền xăng, 100 nghìn tiền ăn trưa.
>> Tiêu 30% lương, tôi vẫn 'sống sót' ở Sài Gòn
Thời điểm đó tôi thường ăn cơm gần ký túc xá trường đại học bách khoa, chỉ có hai nghìn đồng một phần🎃. Tôi tự nấu ăn cho bữa tối và sáng hôm sau để đi làm. Tôi không có nhiều thời gian để đi chơi với đồng nghiệp sau giờ làm. Một năm có vài lần đi ăn nhậu, như vậy là bình thường trong mối quan hệ. Sau khi tốt nghiệp đại học tôi về tỉnh nhà làm việc. Nhà cách công ty 700m, chỉ cần đi bộ. Tôi vẫn tự nấu ăn cho hai bữa như thời còn ở Sài Gòn.
Sau khi lập gia đình, vợ chồng tôi mua nhà mặt tiền đường trung tâm tỉnh để mở cơ sở kinh doanh riêng cho vợ quảﷺn l🐟ý. Lúc này công ty cách nhà 4km, tôi dùng xe máy đi làm. Đi làm tôi thường ăn sáng ở nhà hoặc vào căn tin công ty. Cà phê tôi tự pha rồi mang cho vài đồng nghiệp. Cuối năm cộng chi phí tiền mua cà phê hết bao nhiêu chia đều.
Mặc dù làm trong công ty lớn nhiều đồng nghiꦦệpꦉ, nhưng hầu như mỗi năm cũng chỉ tổ chức vài lần ra ngoài ăn uống, chứ không phải tuần, tháng nào cũng hội họp. Vì ai cũng phải có việc riêng cho gia đình sau giờ làm.
>> Lương 10 triệu vẫn để dành được 3 triệu đồng
Sau 18 năm làm việc nay, tôi đã nghỉ cũ🎃ng gần 10 năm. Quan hệ với đồng nghiệp vẫn bình th🍷ường, hàng năm vẫn có buổi họp mặt những người đã nghỉ làm và đang còn đi làm.
Vấn đề mình sống như thế nào mà không ảnh hưởng đến bạn bè là được. Chứ bạn bè không tꦡhể yêu cầu mình theo ý họ. Kiểu bạn bè ✱như vậy tốt hơn hết không nên có mất thời gian.
Tôi tiêu xài cái gì cảm thấy phù hợp chứ không ti💯êu xài lãng phí. Tôi bỏ ra tiền tỷ để mua chiếc xe bốn bánh, điện thoại xài cái khoảng 5 - 6 triệu, chứ không mua loại hai ba chục triệu. Cái áo sơ mi tôi chỉ dùng loại 100- 200 nghìn đồng, chứ không phải cái tiền triệu.
Đó là quan niệm sống của mỗi người tự chọn. Nên đừng chê họ khi mỗi tháng chỉ 1,5 triệu đồng tiền ăn, miễn là họ cảm thấy hài lòng là được. Họ tiếtꦡ kiệm khi cầ෴n đến tiền là có ngay chứ không phải chạy đầu này vay đầu kia.
>>Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm 168betvisa-slots.com. Gửi bài tại đây.