Nhà tôi cũng giống tác giả bài viết "Vợ chồng không bao giờ giận lâu nhờ thói quen ngủ chung" ở chỗ vợ chồng luôn ngủ chung và phải ôm nhau mới ngủ được. Đêm ngủ thế nào không biết chứ sáng nào thức dậy cũng là đang🌞 ôm nhau, tôi gối đầu lên vai hoặc tay chồng để ngủ. Không có tôi nằm cạnh, ông ấy cũng lấy gối đặt lên ngực mình mới ngủ được. Tôi khi xa chồng cũng phải lấy mền gối chèn hai bên như có cảm giác được ôm để dễ ngủ hơn. Tác giả nói đúng, có thể thói quen hằng ngày khi ngủ cũng là một cách kết nối tình cảm vợ chồng.
Ngày thường vợ chồng tôi hay thể hiện tình cảm một cách tự nhiên. Chồng vẫn giữ tính ga lăng như lúc yêu đương như kéo ghế, lột tôm, lau muỗng đũa cho vợ con khi đi ăn. Chúng tôi vẫn nắm tay hoặc ôm eo khi đi cùng nhau, thoải mái hôn tay hôn trán nhau ở nơi công cộng hay trước mặt con. Nhiều người 💯nói vợ chồng không cần thiết phải lãng mạn và cho rằng chúng tôi làm lố, làm màu, nhưng đó là nhu cầu của cảm xúc, nếu mất đi thì hôn chỉ như xiềng xích chứ không thể gọi là kết nối. Tôi có chuyện vui, phản xạ đầu tiên là bay tới ôm chồng hoặc con hôn tới tấp. Chồng tôi có chuyện gì vui là vừa về tới nhà thấy vợ hay con sẽ chạy tới bế xoay vòng vòng.
Tôi không hiểu khi yêu người ta thường mong muốn được thể hiện yêu thương, vậy tại sao khi kết hôn rồi lại gạt bỏ điều đó? Đừng nói là bận rộn lo toan cuộc sống hay con cái. Lý do đó nghe không hợp lý. Mười cái ôm hay nụ hôn trong ꧃ngày không mất quá 15 phút, vậy mà nhiều người vẫn tiếc với nhau dù chỉ một cái ôm.
Thanh Mai
Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc