Ngày tôi mới đến dạy tại ngôi trường thuộc vùng sâu của xã Bàn Tân Định - Giồng Riềng, ✤Kiên Giang nơi mà việc dạy học gian nan hơn cả một phép màu. Quãng thời gian công tác tại đây để lại trong tôi rất nhiều kỷ niệm, nó đã khiến trái tim gai góc của tôi trở nên mềm dịu hơn rất nhiều, biết cảm thông và mạnh mẽ 🎃hơn.
Tôi dạy toán nhưng không muốn gò ép các em vào khuôn khổ nào, trong giờ học của tôi các em có quyền thảo luận và đặt câu hỏi thẳng thắn, nhờ những giờ học vui nhộn nên các em học sinh thay vì sợ tôi lại quay sang coi tôi như người bạn lớn, có chuyện gì cũng réo gọi thầy ơi. Trong số đó có một học sinh tên Toàn người gốc Khơ me luôn được tôi chú ý đặc biệt, em có đôi mắt biết nói nhìn lúc nào cũng buồn bã, sau tìm hiểu tôi biết hoàn cảnh gia đình em khá đặc biệt cha mất sớm mẹ đi lấy chồng em ở với ngoại. Bữa đói bữa no nhưng em học khá giỏi. Thấy em ngoan tôi mua tặng em những quyển sách giải toán ꩵnâng cao, mua cho em bộ đồ mới nhận dạy kèm thêm mà không nhận tiền, đồng lương ít ỏi nên tôi chỉ làm được có thế chỉ mong em chăm chỉ học sau này còn vượt lên hoàn cảnh của mình, nhưng cuối cùng em cũng học không hết cấp 2, lại lang thang phiêu bạt vì miếng cơm manh áo.
Bẵng đi vài năm sau tôi đã chuyển về trường khác một buổi dạy xong thì thấy có một cậu trai trẻ đứng lấp ló tìm mình thì ra chính là cậu học trò năm cũ, em giờ trở thành chàng trai rắn rỏi khỏe mạnh em bảo về trường cũ tìm thầy không gặp nên hỏi thăm chạy ghe máy lên đây. Ngồi kể cho tôi nghe những tháng năm phiêu bạt của mình ánh mắt em vẫn trong trẻo không ngừng nói về ước mơ lớn của cuộc đời em hứa với tôi sẽ trở lại trường khi đủ điều kiện học tiếp. Em mang lên tặng tôi món quà là chiếc đi🅠ện thoại Nokia 1110i màu bạc mới tinh, tôi từ chối nhưng em đã năn nỉ nhận em bảo trong suốt mấy năm học em chưa từng tặng tôi món quà 20 tháng 11 nào đây là tấm lòng của em dù nó không giá trị nhiều nhưng được mua bằng đồng tiền♌ em dành dụm được. Chiếc điện thoại nhỏ luôn được tôi đem theo bên mình nó là món quà đặc biệt, là ký ức khó quên của hành trình trồng người, là lời nhắc nhở tôi luôn biết đạo thầy cô để không phụ lòng những học sinh yêu quý tôi.
Toàn kể em đã đi họ♉c bổ túc lại lấy được bằng cấp 3 rồi được cấp học bổng cho các bạn trẻ có hoàn cảnh khó khăn đi học ngành quản lý khách sạn, giờ đây em làm việc cho các khách sạn lớn ngoài đảo. Câu chuyện về em vẫn luôn được tôi kể để tiếp lửa cho những lứa học sinh sau này như một câu chuyện truyền cảm hứng đặc biệt.
Chiếc điện thoại Nokia em tặng tôi cũng kiên gan bền bỉ giống như em vậy, dù tôi đi công tác ở vùng sâu trong khi điện thoại của người khác luôn trong tình trạng chập chờn thì của tôi sóng vẫn tố🌄t việc liên lạc với vợ con không bị gián đoạn. Pin thì rất khỏe có khi xài hơn 5 ngày tôi mới cần sạc một lần vô cùng tiện lợi nhất là những nơi điện còn chưa được kéo đến ở những nơi tôi qua.
Chiếc Nokia 1110i đầu tiên vẫn nằm trong túi tôi hơn mười năm qua. Nó gắn bó thân thuộc với tôi đến nỗi giờ nhắm mắt tôi cũng nhắn tin chính xác mà không cần nhìn, bàn phím xài liên tục nhưng chưa bao giơ hư về độ bền Nokia là số 2 thì chắc không hãng nào dám nhận là số 1 tôi thích nhất là đồ bền vì tôi ít khi thay đổi thói quen của mình. Tôi chọn việc đi bộ đến trường mỗi ngày vì nhà cũng không quá xa, tôi thích cảm giác thảnh thơi dạo bước trên con đường quen thuộc, thích ngắm nhìn cuộc sống chầm chậm qua lăng kính khác nhau, thích cảm giác quen thuộc từ những món đồ cũ, thích thời hoàng kim rực rỡ của Nokia, thế giới mỗi ngà▨y đổi thay rất khác bạn phải thay đổi và tiếp thu cái mới, tôi vẫn thường lên mạng đọc tin về thương hiệu Nokia, về những dòng sản phẩm mới ra mắt sau này, dù nó thuộc về ai không quan trọng, quan trọng "nó kìa๊" của tôi đã không ngừng nỗ lực để vươn lên, không hề bỏ cuộc cảm ơn Nokia đã cho tôi một niềm tin mạnh mẽ rằng "hãy vững tin vào những điều tốt đẹp, thế giới mênh mông mỗi người đều có chỗ đứng của riêng mình"
Cũng như thương hiệu Nokia cuộc đời tôi cũng mấy bận thăng trầm, đôi lúc đau đáu với nghề đến mức muốn từ bỏ, những ngày hoang mang với niềm tin vụn vỡ, có lúc tôi không biết mình đang𒐪 ở đâu trong vòng xoáy điên cuồng của xã hội...thì tiếng chuông quen thuộc của Nokia 1110i đã kéo tôi về thực tại, bỏ đi sự cố chấp của mình và tiếp tục kiên trinh với con đường mình đã chọn.
Cuộc𝔍 sống vẫ๊n còn rất nhiều điều kỳ diệu như Toàn, như Nokia 1110i từng trải qua và họ đã làm được.
Huỳnh Minh
Từ 25/10 đến 21/11, chuyên trang Số hóa của VnExpress tổ chức cuộc thi "Chiếc điện thoại Nokia đầu tiên của 𝓡tôi". Đây là nơi bạn đọc chia sẻ kỷ niệm về chiếc điện thoại di động Nokia đầu tiên mà mình sở hữu, những giá trị mà hãng công nghệ Phần Lan mang lại. Thời gian gửi bài dự thi bắt đầu từ 10h ngày 25/10 đến hết 24h ngày 21/11, tương đương﷽ 4 tuần thi.
Mỗi tuần, ban tổ chức sẽ trao ba giải thưởng tuần cho ba bài viết có số điểm cao nhất, mỗi g🎐iải là một điện thoại Nokia 3.1 trị giá 3,99 t🎀riệu đồng.
Cuối cuộc thi, ban tổ chức sẽ lựa chọ💖n ra các bài dự thi có chiếc điện thoại Nokia đầu tiên vẫn còn sử dụng được cho đến hiện nay để chấm điểm, sau đó chọn ra ba bài viết có nội dung hay và cảm xúc nhất để trao giải đặc biệt. Mỗi giải là bộ đôi điện thoại Nokia 6.1 Plus (trị giá 6,59 triệu đồng) và Nokia 5.1 Plusꦆ (trị giá 4,79 triệu đồng).
Gửi bài dự thi tại đây