Tuy không đăng ký kết hôn nhưng bà Đặng (56 tuổi, ngụ xã Đạm Ri, huyện Đạ Huoai, Lâm Đồng) và ông Lê chung sống với nhau như vợ chồng từ năm 1ꩲ998. Đến tháng ▨3/2012, giữa hai người xảy ra mâu thuẫn nên ông Lê nộp đơn kiện bà Xem vì tranh chấp nhà đất của ông.
Ông này cho rằng quan hệ giữa hai người không phải là vợ chồng, bà Đặng chỉ là người làm công trông coi 🌞đất đai, nhà cửa. Vì vậy, ông buộc bà trả lại đất và nhà mà đã đứng tên cùng ông trước đó.
Tháng 5/2013, TAND huyện Đạ Huoai đưa vụ án ra xét xử sơ thẩm, xác định hai người không đăng ký kế💝t hôn, quan hệ của họ kh🌱ông phải là vợ chồng nên buộc ông Lê trả cho bà Đặng hơn 130 triệu đồng. Đồng thời, bà Đặng phải giao toàn bộ khối tài sản đất đai, nhà cửa nơi 2 người đã sống chung cho ông Lê.
Không chấp nhận phán quyết của tòa, bị đơn kháng cáo, nêu yêu cầu phản tố rằng, hai người đã sống với nhau nhiều năm, bà cũng đã nhập hộ khẩu hợp pháp vào gia đình ông Lê. Ngoài ra, cả hai đã cùng nhau đứng ra vay vốn ngân hàng và được huyện công nhận, sổ đỏ có tên “chồng” là ông Lê, “vợ” là bà Đặng. Vì vậy, bà yêu cầu, nếu coi bà là người làm mướn cho ông Lê thì toà phải tính "tiền công" cho bà trong 14 năm. Bên cạnh đó, bà Đặn𝄹g còn yêu cầu tòa buộc ông Lê phải trả tiền “hao mòn thân thể” vì bà đã “phục vụ t♏ình dục” cho ông hàng đêm trong 11 năm với lý do “xài (sử dụng) tôi rồi vứt bỏ”.
Tại phiên phúc thẩm, TAND tỉnh Lâm Đồng đã không công nhận quan hệ vợ chồng giữa bà Đặng và ông Lê do không đăng ký kết hôn. Tuy nhiên, tòa công nhận tài sản gồm căn nhà và các cây cối của ông bà đều được chia đôi và buộc ông Lê phải trả cho bà tổng cộng 146 triệu đồng (so với sơ thẩm 13ꦬ2 triệu đồng). Đối với một số tài sản khác do hai người đứng tên nhưng ở cấp sơ thẩm bà Đặng quên không yêu cầu phân chia thì được khởi kiện ở vụ án dân sự khác.
Oái ăm hơn, mới đây, TAND quận Bình T♏hạnh (TP HCM) thụ lý vụ án xin ly hôn của bà Hoa đối với chồng là ông Tú khiến dư 🗹luận xôn xao. Ngoài việc xin ly hôn, bà còn yêu cầu chồng bồi th🐲ường hơn 600 triệu đồng tiền “phục vụ” trong 26 năm.
Bà và ông Tú kết hôn từ năm 1988, có h🍨ai con chung (một gái, một trai) đều đã trưởng thành. Quá trình chung sống vợ chồng bà thường xuyên xảy ra mâu thuẫn. Bà cho rằng ông Tú thường ghen tuông vô cớ và đánh bà. Nhiều lần chính quyền địa phương can thiệp, hai bên gia đình khuyên bảo nhưng vẫn không thể hóa giải, nhưng lần này bà quyết ly hôn để giải thoát cho mình.
Bà cũng cho biết, không tranh chấp tài sản chung với ông Tú. Tuy nhiên, bà cho rằng, trong 26 năm làm vợ, bà phải chịu cảnh bị chồng đánh đập, phải một mình nuôi con, nuôi chồng, sửa chữa căn nhà và phải "phục vụ ham muố♎n" của chồng. Có những lúc không đáp ứng được là phải chịu cảnh bị chồng hắt hủi, đánh đập. Vì vậy, bà quyết định ly hôn và đòi lại các khoản “phí” này.
Ngoài khoản 500 triệu đồng là chi phí chăm sóc chồng, con, sửa 👍chữa nhà cửa, bà Hoa yêu cầu ông Tú phải trả tiền quan hệ tình dục cho bà mỗi tháng 2 triệu đồng. Tổng cộng 26 năm sống chung, bà đòi 624 triệu đồngꦉ.
Trong khi đó, ông Tú lại cho rằng, bà Hoa là người nói nhiều, lại hung hăng, hiếu chiến, lúc nào cũng cho là mình đúng. Thường ngày ông đi làm thợ hồ, đêm thì làm bảo vệ rồi ngủ 𒊎lại công ty chứ không dám về nhà vì không chịu được tính khí của vợ. Nhữn🍸g khi nhớ các con ông về thăm một lúc rồi lại đi ngay.
Vì nay tuổi đã cao và vì các con nên ông không muốn ly hôn, dù sống với bà bao nhiêu năm ông đã nhịn và cho qua rất nhiều. “Đã rất nhiều lần cứ mâu thuẫn là bà ấy viết 🐎đơn ra tòa đòi ly hôn rồi rút đơn. Lần này bà ấy bắt phải ký đơn nên tôi ký nhưng để thử thái độ bà ấy thế nào chứ thật ra tôi chỉ mong gia đình được yên ấm”, ông tâm sự. Hiện vụ ly hôn ly kỳ này chưa được đưa ra xét xử.
Cũng xuất phát từ nh𒈔ững mâu thuẫn trong cuộc sống vợ chồng, chị Tâm ở quận Gò Vấp, TP HCM đâm đơn ra tòa khởi kiện chồng, nhưng không tranh chấp về tài sản hay ly hôn ♏mà chỉ yêu cầu người đầu ấp tay gối bồi thường cho mình một đồng tiền danh dự do bị anh thường xuyên bêu xấu.
Vợ chồng chị Tâm đã kết hôn hơn chục năm và có ba người con. Theo chị, sau thời gian đầu gia đình sống hạnh phúc, chồng ngày càng đối xử tệ với vợ. Anh thường kiếm cớ chửi bới, dựng chuyện bêu xấu vợ. Có lần, anh mở điện thoại của chị vợ lấy tin nhắn mẫu “em cũng yêu anh” do nhà mạng🐭 cài đặt sẵn rồi vu cho bà ngoại tình. Anh liên tục gây áp lực khủng bố tinh thần, áp đặt bắt chị nhận lỗi. Đồng thời, còn cùng hai người em rêu rao bà ngoại tình khiến nhiều người hàng xóm cứ nhìn bà xì xầm…
Sự việc được chị đưa ra chính quyền địa phưꦺơng nhờ can thiệp nhưng người chồng vẫn "chứng nào tật nấy" chị quyết định khởi kiện ra tòa yêu cầu đòi bồi thường 1 đồng tiền tổn thất về danh dự và cùng hai người em công khai xin lỗi bà trước tổ dân phố.
Vụ việc sau đó được TAND quận Gò Vấp thụ lý giải quyết. Người chồng cũng có yêu cầu phản tố cho rằng vợ mình có cử chỉ và lời nói “không bình thường”: Sử dụng hai máy điện thoại, thực hiện các cuộc gọi vào lúc 1, 2 giờ sáng, giấu giếm tin nhắn. Thậm chí, chị đi sửa sắc đẹp mà kh꧟ông cho chồng biết… Ngoà🍌i ra, bà còn gây mâu thuẫn giữa hai gia đình, dẫn đến cãi vã, xô xát.
Cuối năm 2012, sau khi xem xét sự việc, TAND quận Gò Vấp đã bác yêu cầu khởi kiện của chị Tâm và✤ cả yêu cầu phản tố của chồng chị. HĐXX nhận định, nguồn cơn sự việc xuất phát từ sự ghen tuông, thiếu lòng tin, hai bên không có sự chia sẻ, cảm thông và tôn trọng lẫn nhau. Những chứng cứ hai bên đưa ra mờ nhạt, không thấy có thiệt hại xảy ra trong yêu cầu của chị Tâm. Phía người chồng và hai người em chồng cũng không có hành v💝i trái pháp luật nào làm cho chị bị ảnh hưởng danh dự, nhân phẩm, uy tín do đó không chấp nhận yêu cầu của nguyên đơn.
Còn chị cho rằng, mình là người phụ nữ đoa𝓡n chính, việc kiện đòi chồng bồi thường một đồng danh dự chỉ là giá trị tượng trưng mà chị muốn đòi để khẳng định danh dự của mình không ai được phép xúc phạm.
Bình Nguyên
* Tên các nhân vật đã được thay đổi