Nhiều người tới tuổi lập gia đình nhưng đường tình duyên vẫn lận đận. Chẳng phải họ không có người theo đuổi hoặc không mở lòng, mà vì nguyên nhân nào đó hoặc có lẽ do duyên phận chưa tới nên họ chưa tìm được mảnh ghép phù hợp. Thậm chí còn khiến họ "hoài nghi nhân sinh" như tác giả bài viết "C🍬hán nản vì tìm hiểu nhiều người nhưng chưa ai được quá 4 thღáng". Sau đây là trải nghiệm từ các độc giả.
Chẳng ai thèm 'chạy theo' dù tôi cố tình không bịt khẩu trang khi ra đường
Cách đây gần một năm, tôi 30 tuổi, y như tác giả, sau thời gian ế kinh niên mãn tính cũng sợ, hoài nghi bản thân. Tác ♔giả còn có người hẹn hò chứ tôi là không ai thèm tiếp cận, xin số điện thoại. Nhiều khi về quê, mẹ cũng hỏi "có ai chưa con?", tôi kêu không biết sao không ai tán tỉnh, mẹ nói "không lẽ vô duyên dữ vậy sao". Tôi cũng khá ý thức chăm sóc bản thân, ngoại hình chứ không bỏ bê bản thân. Rồi tôi nghĩ không lẽ ra đường mình bịt kín, đàn ông không thấy. Thế là nhiều lần tôi ý đồ không bịt khẩu trang để người ta thấy mình và chạy theo nhưng vẫn chẳng có "ma nào" chạy theo hết.
Ngồi nghĩ lại, đúng trong những năm trước đó, tôi chỉ đi làm rồi về nhà, tập trung cho công việc, không có khái niệm sáng, tối đi cà phê, cuối tuần rất ít đi chơi, không có kiểu check in, chụp ảnh sống ảo, chụp hình còn chưa biết dùng app là gì, rất "out of date luôn", thời gian hầu hết chỉ dành cho công việc. Nghĩ lại, liệu trong thời gian đó, nếu tìm gặp được ai, chưa chắc tôi đã sẵn sàng cho mối quan hệ, cảm giác tất cả việc xảy ra rất đúng với cái nó cần xảy ra và xứng đáng với chúng ta của từng thời điểm. Chuyện gì có thể cố gắng chứ tình cảm thì một trong hai không có cảm xúc làm sao gượng ép. Vì vậy bạn cứ là chính mình thôi, nâng cấp được cái nào hay cái đó, từ ngoại hình, kiến thức, mối quan hệ cứ làm, để nhỡ khi cơ hội đến, mình còn có vốn liếng mà xài. Take ít easy, thoải mái lên bạn. (Micky)
Nói chuyện hơn trăm chàng trai mới tìm được người ưng ý
Năm 30 tuổi, tôi cũng như tác giả, trầy trật hoài nghi nhân sinh quan đủ thứ, nhưng tôi không bỏ cuộc, quyết tâm lắm và không tin bản thân bị ế. Tôi "nằm vùng" các web và app hẹn hò suốt mấy năm trời, nói chuyện với hơn trăm chàng trai từ Á, Âu, Mỹ, nội địa ngoại địa𝐆. Tới năm th꧙ứ ba mới khoanh vùng được là mình chỉ thích trai nội. Từ đó thu hẹp phạm vi tìm kiếm để lọc đối tượng kỹ hơn. Một năm sau, tôi bắt đầu gặp người đầu tiên, sau hai năm gặp cỡ 7-8 chàng trai, cuối cùng tôi cũng "chốt" được một anh.
Kể sơ để bạn thấy tôi phải mất tới năm năm trời mới gặp được người ưng ý nên bạn mới một năm thì không có gì phải nản lòng sớm. Bạn cứ thoải mái, trau dồi bản thân thêm kiến thức mới để mở rộng cách nhìn nhận của mình, gặp thêm nhiều bạn mới rồi tới lúc bạn sẽ thật sự rung động. Khi đã có cảm giác, tự nhiên sẽ biết làm gì tiếp theo để hấp dẫn người đã làm bạn rung động nên yên tâm nhé. (Bóng đèn)
Chỉ muốn bỏ chạy khi gặp phải cô gái nặng mùi cơ thể
Trước đây tôi quen biết một bạn nữ nặng mùi cơ thể. Phải nói thật, khi bị tấn công bởi mùi hương đó, phản xạ bản năng của chúng ta là bỏ chạy, nhưng nhờ có lý trí giữ lại nên lúc đó tôi phải cố gắng tìm cách kết thúc cuộc nói chuyện nhanh và lịch sự hết mức có thể. Đó chỉ là những cuộc đối thoại thông thường, còn chủ đề yêu đương thậm chí chưa bao giờ lướt qua tâm trí tôi. (tentruycap1797)