Tôi thuộc thế hệ 9X đời đầu, sinh ra và lớn lên ở miền Tây sông nước. Những năm 2000, cuộc sống của lũ trẻ con chúng tôi khi ấy gắn liền với những chiếc đĩa mềm, tivi với trụ ăng ten ngoài trời (thỉnh thoảng phải xoay xoay để đỡ nhiễu), những kênh radio buổi chiều với Backsteet Boys hay Làn Sóng Xanh, là ngồi hàng giờ bên chiếc điện thoại bàn để tán gẫu đủ chuyện thế gian... Khi đó, điện thoại di động trong mắt c💟húng tôi là một cái gì đó xa xỉ và đắt tiền.
Tôi vẫn nhớ như in cái ngày cha tôi mang về chiếc điện thoại 8250 để phục vụ cho công việc của ông. Đó là lần đầu tiên tôi được biết điện thoại động là như thế nào. Một c﷽hiếc máy tí hon, với màn hình màu xanh tuyệt đẹp và có khả năng đàm thoại từ xa. Từ những ấn tượng đầu tiênꦬ ấy, niềm đam mê công nghệ trong tôi đã được nhen nhóm và lớn dần theo thời gian.
Thời ấy, Internet chưa phát triển, thế giới công nghệ trong tôi chỉ vỏn vẹn xoay quanh chiếc điện thoại của cha, và quan niệm cứ có nhãn hiệu Nokia thì gọi là điện thoại di dộng. Nhà tôi ở quê không có Internet nên tôi cũng không thể tìm hiểu được bất kì thông tin nào khác về công nghệ. Sau này lên cấp 3, vào những tháng nghỉ hè, tôi được gia đình dẫn lên cho ở trọ nhà người quen trên Sài Gòn để tôi học luyện thi đại học thì tôi mới có cơ hội tiếp xúc với internet nhiều hơn. Cứ khi nào có thời gian rảnh, tôi lại lên mạng xem thông tin về những chiếc điện thoại Nokia. Trang web mà tôi vào xem nhiều nhất là website Nokia, Sohoa và Thegioididong. Nhữnꦺg hình ảnh thiết kế lung linh trên web, những quảng cáo sinh động cứ thế lấp đầy trong tâm trí tôi. Tôi cứ xem đi xem lại các bài đánh giá hàng chục lần mà không chán, có hôm xem đến 2-3h sáng mới chịu đi ngủ. Khi ấy, tôi có thể đọc vanh vách tên cùng cấu hình của từng chiếc điện thoại thời đó. Tôi vẫn không tài nào giải thích được vì sao tôi lại bị chúng cuốn hút đến thế.
Vào những năm 2005-2007 là thời điểm dòng N-series vừa mới ra mắt và tạo được tiếng vang vô cùng lớn. Hình ảnh những bạn trẻ sành điệu, hay một anh/chị nhân viên văn phòn꧑g ngồi quán cafe, tay cầm chiếc Nokia với những mà số N70, N90 khắc trên bề mặt đã trở thành một "biểu tượng" hot không kém các idol, trong mắt một đứa mê công nghệ như tôi. Khi ấy, tôi chỉ dám mơ ước về những cỗ máy truyền thông đa phương tiện ấy chứ thự🅰c tế không có đủ tiền mà mua.
Nhưng rồi định mệnh cũng đến, một ngày nọ, khi mua một tờ tạp chí, tôi đã bị hớp hồn bởi quảng cáo của trang bìa sau: hình ảnh một chàng trai với áo khoác da cực "cool", tay cầm chiếc Nokia N72 màu đen. Nokia N72 khi ấy với lớp vỏ đen tuyền với thiết kế mặt trước được lấy cảm hứng từ chiếc bút, nắp trượt mặt sau với hoạ tiết ô vuông in chìm tinh tế, trượt xuống là camera 2 meౠgapixel sành điệu đã khiến tôi "tương tư" đến tận một hai năm sau đó.
Từ lúc đó, tôi rất hay hào hứng kể về chiếc Nokia N72 với cha vì chúng tôi hay tán gẫu với nhau, nào là thiết kế đẹp thế nào, nào là thông số kỹ thuật đỉnh cao ra sao... Thỉnh thoảng lại đi tham quan trong của hàng điện thoại di dộng (do trường tôi học và cơ quan của cha rất gần nhau và cũng gần các cửa hàng điện tử nên chúng tôi thi thoảng vào đó tham quan để tôi tha hồ... ngắm nhìn) nhưng chưa bao giờ tôi bày tỏ là tôi muốn mua nó (dù trong lòng hoàn toàn n💯gược lại), vì tôi hiểu cha mẹ đã tốn tiền cho tôi ăn học rồi nên không thể mua những món đồ công nghệ đắt đỏ thế này.
Năm 2008 là năm tôi thi t💖ốt nghiệp trung học và sau đó là đại học. Một hôm, tôi và cha lại đi dạo chơi trong một của hàng điện thoại di dộng như thường lệ thì cha đã nói: "Con ráng thi đại học cho tốt, cha sẽ thưởng cho con chiếc điện thoại ấy". Khỏi phải nói, tôi đã vui mừng như thế nào khi nghe cha nói như vậy. Có cảm giác muốn hé🏅t lên luôn ấy chứ.
Và rồi kỳ thi đại học cũng đến, tôi hoàn thành cả 3 ngày thi dù kết quả không khả quan lắm. Lúc đó, tôi đã rất lo. Nhưng cha l🎉à người lu♒ôn bên tôi và luôn động viên tôi rất nhiều. Trên đường về chỗ trọ, cha đã nói là kết quả không quan trọng, chỉ cần con cố hết sức là cha mẹ vui lòng rồi. Và ngày mai cha sẽ mua cho tôi chiếc điện thoại chứ không cần đợi đến khi có kết quả thi. Nghe đến đây, tôi tươi tỉnh hẳn lên và cảm ơn cha nhiều lắm. Suốt đêm ấy, tôi không thể ngủ được vì sung sướng.
Hôm sau, do cha tôi không rành đường nên anh trai tôi đã chở tôi đi mua chiếc Nokia N72. Tôi không thể quên được hình ảnh chiếc hộp to đùng lần đầu tiên được mang ra 🍸với hình ảnh chiếc N72 kiêu hãnh in rõ ràng trên tone màu xám sang trọng. Giá của Nokia N72 lúc này cũng đã rất tố✱t, khoảng gần 4 triệu đồng vì ra mắt cũng vài năm rồi.
Từ ngày đó, Nokia N72 gắn bó với tôi như hình với bóng. Tôi không thể diễn tả hết nỗi phấn khích vào những ngày đầu sử dụng nó. Tôi tuỳ chỉnh màu nền, tuỳ chỉnh các icon trên màn hཧình khoá. Tôi chép nhạc vào thẻ nhớ 12🅺8MB tặng kèm để nghe (chỉ chép được khoảng vài mươi bài đã đầy mất rồi) dù thỉnh thoảng thẻ hay lỗi. Mặc dù máy khá to và dày (so với các điện thoại siêu mỏng bây giờ thì phải dày gấp ba) nhưng tôi chẳng thấy bất tiện chút nào, chắc vì "yêu quá củ ấu cũng tròn".
Nokia N72 gắn bó với tôi từ lúc ấy đến những ngày đầu chập chững vào giảng đường đại học (tôi mừng vì không bị rớt, nếu không sẽ thấy có lỗi với gia đình lắm). Tôi dùng N72 chụp lại những bài giảng trên bảng, những tài liệu cần thiế♔t cũng như bài vở của bạn bè để tham khảo. Cảm giác mỗi lần trượt nắp sau xuống để kích hoạt camera vô cùng ngầu nhé, khiế𝔉n mấy bạn tôi bảo sao nhìn giống máy ảnh thế. Nokia N72 cũng thức cùng tôi xuyên đêm những hôm đồ án qua những ca khúc mà tôi yêu thích. Hay trong những chuyến đi chơi, tụ họp gia đình, N72 đã giúp tôi ghi lại những hình ảnh kỷ niệm mà đến giờ tôi vẫn còn xem lại. Có thể xem một phần thanh xuân buồn vui của tôi đều có bóng dáng của chiếc Nokia N72 ấy.
Sau này, công nghệ ngày càng phát triển, nhu cầu của tôi trong học tập, công việc và giải trí ngày càng cao (như màn hình lớn để xem tài liệu, email hay dung lượng lưu trữ nhiều...) t⛄hì chiếc Nokia N72 yêu quý của tôi ngày nào cũng đã không còn theo kịp. Thế nhưng, em ấy vẫn chiếm một🤡 vị trí quan trọng không thể thay thế trong lòng tôi. Đối với tôi, quãng thời gian đầu khi mới biết đến công nghệ chính là những ngày vui nhất, đáng nhớ nhất, và tôi thầm cảm ơn em Nokia N72 năm ấy đã mang lại cho tôi cảm xúc trọn vẹn nhất cho niềm đam mê của mình.
Phạm Quốc Khánh
Từ 25/10 đến 21/11, chuyên trang Số hóa của VnExpress tổ chức cuộc thi "Chiếc điện thoại Nokia đầu tiên của tôi". Đây là nơi bạn đọc chia sẻ kỷ niệm về chiếc điện thoại di động Nokia đầu t♏iên mà mình sở hữu, những giá trị mà hãng công nghệ Phần Lan mang lại. Thời gian gửi bài dự thi bắt đầu từ 10h ngày 25/10 đến hết 24h ngày 21/11, tương đương 4 tuần thi.
Mỗi tuần, ban tổ chức sẽ trao b𒁏a giải thưởng tuần cho ba bài viết có số điểm cao nhất, mỗi giải là một điện thoại Nokia 3.1 trị giá 3,99ღ triệu đồng.
Cuối cuộc thi, ban tổ chức sẽ lựa chọn ra các bài dự thi có chiếc điện 💃thoại Nokia đầu tiên vẫn còn sử dụng được cho đến hiện nay để chấm điểm, sau đó chọn ra ba bài viết có nội dung hay và cảm xúc nhất để trao giải đặc 🎃biệt. Mỗi giải là bộ đôi điện thoại Nokia 6.1 Plus (trị giá 6,59 triệu đồng) và Nokia 5.1 Plus (trị giá 4,79 triệu đồng).
Gửi bài dự thi tại đây