Tôi rất nhớ bà. Không lúc nào tôi có thể quên được hình bóng của bà: đôi mắt sáng ngời, khuôn mặt p🔴húc hậu mỗi khi bà cười hay mái tóc hoa râm hiền từ. Tôi vẫn nhớ như in khoảng thời gian ấy. Những ngày tháng cuối đời của bà khi phải đấu tranh với bệnh tật, chống chọi với gánh nặng tuổi tác nhưng bà vẫn luôn vui vẻ, hạnh phúc bên gia đình, bạn bè, hàng xóm l♛áng giềng và cả bên Nokia N8 - người bạn đã mang đến cho bà rất nhiều niềm vui, tiếng cười....
Tối hôm đó, bác cả gọi điện từ dưới quê lên. Bác bảo bà ốm lắm, bữa nào cũng bỏ cơm. Như có tiếng sét đánh ngang tai, cả gia đình tôi nghẹn ngào troཧng tiếng khóc. Ai cũng sốtཧ ruột muốn bắt xe ngay để về quê gặp bà. Sáng hôm sau, bố mẹ tôi xin nghỉ làm đưa tôi về quê.
Cả ngày hôm ấy nhà bà mất điện. Tôi ngồi quạt cho bà, hai bà cháu nói chuyện rất vui vẻ thì đột nhiên chiếc điện thoại thân yêu đổ chuông. Cuộc gọi từ người con gái tôi yêu. Cô ấy hỏi thăm tôi cũng như tình trạng bệnh của bà. Dường như bà biết điều đó nên khi tôi kết thúc cuộc gọi, bà hỏi tôi: "Cháu dâu tương lai của bà gọi đấy à?". Tôi ngượng ngùng vâng vâng, dạ dạ. Tôi đưa điện thoại cho bà xem hình ảnh rồi khoe: "Bà ơi! Cháu đi làm thêm và để dành mua chiếc điện thoại này đây, để cháu cho bà xem hình bà nhé!". Bà tôi tò mò cầm chiếc điện thoại, tay bà run run khi lướt qua 🍸màn hình cảm ứng của máy. Rồi bà nói với tôi: "Thời đại nay nhiều cái hay quá cháu🥃 nhỉ? Có cái máy bé tí mà lại ghi được hình người vào đây? Tài thật!".
Làn gió mát đem theo hương hoa từ vườn thổi ngang qua, bà bỗng ജngân vang một đoạn ca:
"Người ơi! Ng🔯ười ở đừng về, Người ơi! Người ở đừng về
Người về em vẫn í i ì i...Nay có mấy𒐪 ai khóc th💎ầm."
Bà hát mà chậm rãi như đọc thơ, từng câu chữ vang ra truyền cảm, cuốn hút tôi. Bà ngừng lại. "Ngày xưa, bất kể là làm việc gì bà đều hát câu ca này. Sau này vì lo toan nhiều chuyện trong gia đình, cuộc sống nên bà dần quên nó đi. Đến bây giờ thì không nhớ cả tên bài hát nhưng vẫn quen miệng hai câu đầu"🌊. Bà tâm sự với tôi. Tôi nhanh trí dùng Nokia N8 vào trình duyệt web, tìm kiếm lời bài hát. Đó là những câu ca trong bài hát Người ơi! Người ở đừng về.
Tôi cho ch♏ạy nhạc. Âm nhạc vang🍷 lên, bà nhắm mắt lại, hòa mình vào trong làn điệu quan họ nhẹ nhàng, dịu êm, tay bà đung đưa theo từng nốt nhạc. Trông bà thật thư thái, an bình.
Tôi v🐻ào trò chơi "Ai là triệu phú" trên Nokia N8 mời bà cùng chơi. Giọng bác Lại Văn Sâm hùng hồn vang lên thật sống động. Tôi có cảm tưởng như mình đang ngồi trên chiếc ghế nóng của người chơi chính, giữa bao nhiêu khán giả và máy quay truyền hình. Tôi hồi hộp theo dõi từng câu hỏi. Bác Lại Văn Sâm hỏi: "Cách mạng 📖tháng 8 năm 1945 diễn ra trong bao nhiêu ngày?". Câu hỏi khiến đầu óc tôi rối bời vì phân vân không biết kết quả chính xác. Nhưng đối với bà thì vô cùng đơn giản. Vì bà đã từng trải qua thời kỳ ấy - những ngày tháng đấu tranh của nhân dân ta, phải chống lại đủ thứ giặc xấu xa nhất trên đời, đó là: giặc đói, giặc dốt, giặc ngoại xâm...
Gian khổ, cơ cực là vậy, thì làm sao bà có thể quên cho được. Bà kể chi tiết cho tôi về những tháng năm ấy. Bà còn ♈kể cꩲhuyện được gặp Bác Hồ khi tham gia đoàn văn công, rồi chuyện phá kho thóc Nhật, những câu chuyện tình yêu trong mưa bom lửa đạn...
B✅à rất muốn được xem lại những hình ảnh của những ngày đó, bà còn nói với tôi nếu như lúc đó có Nokia N8 thì bà đã chụp thật nhiều ảnh, quay video để làm kỷ niệm rồi. Bà nói với tôi bà cũng từng đi đến nhiều chiến trường diễn văn nghệ. Hát giữa mưa bom bão đạn vừa sợ lại vừa vui vì ai lấy cũng đều ủng hộ rất nhiệt tình. Cuộc đời bà đã trải qua rất nhiều sóng gió và đầy ắp những kỷ niệm: buồn có, vui có. Nhớ lại những ngày tháng ấy, tôi biết bà đang rất bồi hồi, xúc động. Những kỷ niệm đó tôi tin chắc bà sẽ không bao giờ quên được. Tôi thầm cảm ơn bà và những người chiến sĩ đã chiến đấu vì Tổ quốc để hôm nay, chúng tôi có một cuộc sống hòa bình, ấm no, hạnh phúc.
Hơn một tuần sau đó, bà tôi đi về nơi xa xôi để an giấc yên bình ngàn thu. Dù rất đau lòng nhưng cuối cùng, tôi cũng phải rời xa người bà thân yêu của mình. Tôi thật lòng cảm ơn chiếc điện thoại thân yêu - Nokia N8 đã giúp ♓bà có được những niềm vui trong những ngày tháng cuối cuộc đời trước khi b♛à đi về nơi xa xôi, bình yên cuối đời.
Nguyễn Quốc Hùng
Từ 25/10 đến 21/11, chuyên trang Số hóa của VnExpress tổ chức cuộc thi "Chiếc điện thoại Nokia đầu tiên của tôi". Đây là nơi bạn đọc chia sẻ kỷ niệm về chiếc điện thoại di động Nokia đầu tiên mà mình sở hữu, những giá trị mà hãng công nghệ Phần Lan mang lại. Thời gian gửi bài d🥀ự thi bắt đầu từ 10h ngày 25/10 đến hết 24h ngày 21/11, tương đương 4 tuần thi.
Mỗi tuần, ban tổ 𓆏chức sẽ trao ba giải thưởng tuần cho ba bài viết có số điểm cao nhất, mỗi giải là một điện thoại Nokia 3.1 trị giá 3,99 trꦇiệu đồng.
Cuối cuộc thi, ban tổ chức sẽ lựa chọn ra các bài dự thi có chiếc điện thoại Nokia đầu tiên vẫn còn sử dụng được cho đến hiện nay để chấm điểm, sau đó chọn ra ba bài viết có nội dung hay và cảm xúc nhất để trao giải đặc biệt. Mỗi giả꧋i là bộ đôi điện thoại Nokia 6.1 Plus (trị giá 6,59 triệu đồng) và Nokia 5.1 Plus (trị giá 4,79 triệu đồng).