Mùa hè năm 1984, trên chuyến bay từ Florence, Italy đến London, Anh du lịch, Cristina Farina đã dành phần lớn thời gian trò chuyện với chàng trai ngồi cạnh. Khi hạ cánh, anh hẹn gặp lại cô tại quảng trường Trafalgar, London lúc 11h để cùng nhau đi uống cà phê, tròಌ chuyện. Cô gái 18 tuổi khi đó vội gật đầu đồng ý và háo hức chờ đến buổi hẹn 🉐hôm sau.
Nhưng cuối cùng, chàng trai không xuất hiện. Tuy nhiên, cũng tại quảng trường đông đúc ngày hôm đó, Matt Reinecke, chàng trai người Mỹ, 20 tuổi xuất hiện và khiến cô chú ý. "Tôi nhìn thấy anh ấy ngồi giữa những🎀 con sư tử", Farina nhớ lại lần đầu cô gặp chồng mình hiện giờ. Ấn tượng của cô khi đó là anh đẹp trai lãng tử vì để tóc dài. Khi tiến lại gần, cô phát hiện anh đang đọc cuốn "Romeo và Juliet" của William Shakespeare. Cô lại gần và bắt chuyện.
Nhớ lại cuộc gặp gỡ định mệnh 40 năm trước, Reinecke nói thật ra anh đã để ý đến Farina trước nên rất vui mừng khi thấy cô bắt chuyện. Chàng sinh viên đang đi du lịch cùng gia đình, hai ngày nữa phải về nước. "Và rồi một cô gái dễ thương ngồi xuống cạnh tôi, thế là đủไ rồi", anh nói.
Khó khăn duy nhất trong buổi trò chuyện là rào cản ngôn ngữ. Farina đôi khi không hiểu tiếng Anh - Mỹ mà anh nói vì cô đã quá qu⭕e♛n với cách phát âm giọng Anh - Anh.
Sau khi chia tay, chàng trai ngỏ ý muốn gặp lại Farina ngày hôm sau ở☂ bên ngoài nhà ga Bond Street. Không giống chàng trai trước, lần này Matt xuất hiện. Bố mẹ Reinecke biết con có cuộc hẹn nên muốn vô tình đi ngang qua chỗ hẹn để có thể nhìn thấy mặt cô gái cũng như vẫy tay chào cặp đôi. Khi họ làm vậy, cả Reinceke và Farina đều cười khúc khích. Ấn tượng ൲của Farina về bố mẹ anh là "khuôn mặt họ tò mò nhưng thân thiện".
Khi hẹn hò trong một quán rượu, cả hai đã trao nhau nụ hôn đầu. Farina rời quán trong bàng hoàng vì mọi chuyện diễn ra quá nhanh. Vào ng💫ày cuối cùng Reinceke ở lại London, họ dành cả ngày đi chơi cùng nhau. Họ ghé thăm Hyde Park nổi tiếng và ở tr♈ong đó cả ngày, đi dạo, trò chuyện và hôn nhau.
Trước khi về Mỹ, anh đưa cô một tờ giấy và dặn chỉ mở sau khi về đến phòng. Bức thư có nội dung: "Anh không thể chịu được suy nghĩ🐻 sẽ không bao giờ gặp lại em nữa". Farina bật khóc khi đọc thư nhưng cô tin họ sẽ gặp lại vì anh đã cho cô địa chỉ thuê nhà khi học đại học.
Dù lúc đó gia đình anh đang đi du lịch khắp châu Âu và chưa trở về Mỹ꧟, Farina vẫn viết thư gửi chàng trai mới quen. Sau nhiều tuần chờ đợi, Farina k🌃hông nhận được hồi âm. Cô quyết định táo bạo: liên lạc với khách sạn anh từng ở tại London và xin địa chỉ. Khách sạn từ chối cung cấp địa chỉ của khách thuê nhưng nhận lời chuyển thư giúp. May mắn thay lần này lá thư đã đến tay chủ nhân thực sự.
Giải thích về lá thư đầu tiên không nhận được của Farina, Reinecke nói do anh chuyển phòng trọ nhưng lá thư lại về địa chỉ cũ. Khi trở lại Italy sau 3 tháng ở London, Farina nhận được thư👍 của Reinecke. "Tôi xúc động và phấn khích", cô nhớ lại.
Hai năm sau đó họ thường xuyên viết thư liên lạc, hiếm khi gọi điện vì chi phí gọi xuyên Đại Tây Dương khi đó🌌 "quá cao".
Năm 1986, Reinecke sẽ đến🔯 Hy Lạp du lịch và hỏi nếu Farina thấy ổn, anh sẽ g𓆉hé thăm cô và bố mẹ tại Florence. Cô gái trẻ vô cùng phấn khích nhưng đôi chút lo lắng vì chàng trai sẽ gặp bố mẹ cô. "Nhưng nhìn chung tôi là cô gái hạnh phúc nhất trên trái đất", Farina nhớ lại.
Bố mẹ Farina biết về mối tình lãng mạn ở London của con gái và vẫn hoài nghi về nó. Khi Matt đến gặp họ ♕trong bộ quần áo nhàu nát vì đi ඣdu lịch và để tóc dài, bố mẹ cô càng nghi ngờ hơn. "Nhưng cuối cùng họ thích anh ấy", cô nói và chàng du khách Mỹ đã không đến Hy Lạp vào mùa hè năm đó. Anh ở lại Italy với bạn gái suốt 3 tháng. Cuối năm đó, Farina đến California thăm anh.
Hè 1987, Reinecke tốt nghiệp đại học và đến Italy dạy tiếng Anh ở Florceꦕne. Anh thuê một căn hộ và ở đó 18 tháng. Đầu năm 1989, anh quay lại Mỹ để học và Farina theo người yêu đến Mỹ vào năm 1990.
Một năm s🌳au, họ kết hôn tại Tòa thị chính San Francisco. Chỉ có mẹ Reinecke và một vài người bạn chung có mặt. Cuối năm đó, họ tổ chức hôn lễ ở Italy, tại nhà thờ có từ thế kỷ XIII Sant'Angostino, vùng Tuscany.
"Ngày cưới của chúng tôi rất vui vẻ", cô nhớ lại.
Hè 1993, hai vợ chồng nghỉ việc và dành 6 tháng đi du lịch tới Thái Lan, Malaysia, Singapore, Indonesia và Australia. Sau đó, họ chuyển đến Italy định cư lâu dài🌠. Vợ chồng Farina chọn Milan là điểm dừng chân, đón con đầu lòng, Davide, vào năm 1997. Công việc của Reinecke buộc anh chuyển đến Turin sau đó và họ đón con gái Francesca năm 2003.
Từ năm 2008 đến 2019, hai vợ chồng điều hành một tiệm bánh Mỹ ở Florence. Họ chuyển đến đây vì muốn ở gần bố mẹ Farina. Hiện tại, họ đã nghỉ hưu, dành phần lớn thời gian đi du lịch, cho con cái và nghỉ꧂ ngơi tại ngôi nhà ở Tuscany. Sau nhiều năm làm việc, sinh sốꦗng ở Italy, Reinecke thông thạo tiếng Italy. Hai người con của họ cũng nói được tiếng Italy và Anh.
"Cuộc trò chuyện của chúng tôi trong nhà thường là Anh - Italy",🌳 Reinec✨ke nói.
Hồi tưởng lại cuộc gặp gỡ 40 năm trước đã giúp họ nên duyên vợ chồng, Farina cho biết tự hào vì khi đó đã nỗ lực giữ liên lạc còn Reinecke tự hào vì đã mạnh d💦ạn chấp nhận rủi ro.
Cả hai đều tin rằng cuộc sống luôn có những điều 🍰kỳ diệu dù đôi khi mọi thứ diễn ra thật vô lý. "Bạn có thể tìm thấy hạnh phúc ở những nơi xa lạ nhất nếu bạn tìm được đúng người", Reinecke nói.
Anh Minh (Theo CNN)