- Xin ông cho biết, ông Nguyễn Quốc Bảo đã gặp ông và trình bày những gì?
- Tôi thấy cần nói rõ là tôi không yêu cầu gặp anh Bảo. Việc tất cả những văn bản quan trọng như vậy 🦩của VKSND Tối cao, của Bộ Nội vụ gửi Văn phòng Chính phủ (VPCP) đều không đến tay tôi, đã nói lên tất cả. Anh Bảo về nước l🃏à theo yêu cầu của Thủ tướng Phan Văn Khải.
Sau khi về nước ngày 21/5, anh Bảo đã đến trình bày với VPCP và Thủ tướng Phan Văn Khải, đồng thời đưa một bản tường trình được chuẩn bị từ nước ngoài. Ngay sau đó, anh Bảo xin gặp tôi. Tôi không hỏi gì nhiều, chủ yếu là thăm hỏi sức khoẻ. Tôi cũng không quan tâm tới việܫc anh Bảo đã trình bày những gì với Thủ tướng Phan Văn Khải, nhưng anh Bảo có nói lại là đang xin phép Thủ tướng để tổ chức họp báo nói rõ về việc này và cũng đã chuẩn bị nội dung cần thiết cho cuộc họp báo. Tôi hoàn toàn nhất trí về việc này.
Tôi có hỏi lại anh Bảo là có gửi các văn bản của Bộ Công an, VKSND Tối ꦡcao... cho tôi không thì anh thừa nhận tất cả những văn bản quan trọng mà báo chí đã đề cập đều không gửi đến tôi.
- Ông Bảo lúc đó có biết Thủ tướng giao nhiệm vụ cho Bộ trưởng Nội vụ?
- Anh Bảo có biết việc này. Nhận thức về vấn đề trên có hai khả năng xảy ra. Thứ nhất, biết đây là việc rất quan trọng nên càng chú ý quan tâm. Do đó, những gì liên quan đến phải báo cáo sớm và đầy đủ với Thủ tướng. Thứꦅ hai, thấy đây là việc quan trọng nhưng vụ trưởng không được giao trách nhiệm nên không tìm hiểu thêm. Nhưng với việc chị Trúc (vợ Năm Cam) làm đơn kêu oan cho chồng, anh Bảo lại báo cáo chung với những vụ việc khác mà không nói rõ đó là vợ của Năm Cam nên bị nhoà đi, khiến tôi không chú ý.
- Những tài liệu quan trọng như vậy mà không đến tay Thủ tướng. Phải chăng trách nhiệm dồn hết lên vai ông Bảo?
- Về nguyên tắc, ông vụ trưởng sẽ không cꦑó thẩm quyền để báo cáo Thủ tướng bằng văn bản hay bằng miệng nếu không có sự đồng ý của chủ nhiệm ✱hay phó chủ nhiệm VPCP. Vì vậy, trách nhiệm của ông vụ trưởng trong vụ việc này cũng chỉ là một phần.
- Khi đó Thủ tướng giao nhiệm vụ trực tiếp cho Bộ trưởng Nội vụ nhưng lại không được biết kết quả. Theo ông điều không bình thường này là gì?
- Bộ Nội vụ lúc đó là cơ quan điều tra và nắm chắc sự thật, cho nên nếu VKSND Tối cao không nhất trí🥃 với quan điểm của Bộ Nội vụ thì Bộ vẫn có tới hai “cửa” để bảo vệ quan điểm. Một là báo cáo trực tiếp đến Chủ tịch nước, Chủ tịch quốc hội. Hai là có thể thông qua Đảng uỷ Bộ Nội vụ báo cáo trực tiếp lên Bộ Chính trị để trình bày quan điểm.
Mặt khác, vì tôi giao nhiệm vụ trực tiếp, nên nếu VKSND Tối🔯 cao có ý kiến gì khác với chính kiến của mình, Bộ Nội vụ có trách nhiệm báo cáo trực tiếp với Thủ tướng chứ không thể báo cáo qua VPCP. Ít ra thì cũng phải gửi cho Chủ nhiệm hoặc Phó chủ nhiệm VPCP. Những văn bản quan trọng như vậy lại gửi chung chung cho VPCP là không ổn.
Về hình thức, lãnh 🃏đạo VPCP khi gửi công văn cho Bộ Nội vụ, cho VKSND Tối cao tại sao không gửi cho cấp trưởng mà gửi cấp phó? Có thể các anh đó biết nhiệm vụ của nhau nên gửi trực tiếp, nên có thể châm chước được. Khi trả lời, anh Hoàng Ngọc Nhất (Thứ trưởng Bộ Nội vụ) và anh Phạm Sĩ Chiến (Phó viện trưởng VKSND Tối cao) gửi văn bản để báo cáo Thủ tướng nhưng lại gửi cho VPCP, như vậy là không nghiêm. Lẽ ra, các anh phải báo cáo cấp trưởng để họ báo cáo lại với Thủ tướng. Về nội dung, công văn của lãnh đạo VPCP yêu cầu họ trả lời trước ngày 25/7/1997 để báo cáo Thủ tướng nhưng khi văn bản trả lời của họ (đều trước ngày 25) lại không đến tay Thủ tướng.
- Ông có nhận xét gì khi một thứ trưởng Bộ Nội vụ ký yêu cầu không được tha Năm Cam nhưng một thứ trưởng khác của Bộ này vẫn ký lệnh thả?
- Như vậy, về cách xử lý ngay trong Bộ Nội vụ cũng có sự khác biệt. Tôi cũng chưa có điều kiện để hỏi kỹ Thứ trưởng Lê Thế Tiệm và anh Hoàng Ngọc Nhất lý do tại sao. Nhưng người đứng ra trả lời câu hỏꦿi này một cách ♔xác đáng nhất là Bộ trưởng Nội vụ lúc đó.
- Hoạt động tội phạm của Năm Cam trắng trợn như vậy mà lãnh đạo Công an TP HCM lại không biết, và cho đến nay trách nhiệm của họ cũng chưa được đề cập. Ông nghĩ sao?
- Sau khi trao đổi với anh Tư Tạo (Phó giám đ💞ốc Công an thành phố hồi năm 1996) thì tôi được biết, bên Công an thành phố cũng có hồ sơ về Năm Cam tuy không đầy đủ như bên quân báo, và chưa được báo cáo. Hồ sơ của hai bên ráp lại càng thấy rõ hơn băng nhóm tội phạm Năm Cam nguy hiểm thế nào.
Thời gian đó, với sự chỉ đạo cương quyết của Bộ trưởng Bùi Thiệ𝐆n Ngộ, Thành uỷ và UBND thành phố, Công an thành phố cũng rất quyết tâm. Nhưng để Năm Cam lộng hành như vậy trên địa bàn, thì không chỉ công an mà cả cấp ủy, chính quyền các cấp của thành phố cũng phải chịu trách nhiệm. Theo thông tin tôi nắm được, trách nhiệm của Công an thành phố khi đó đang được làm rõ.
- Ông nghĩ sao khi có lo ngại rằng việc xử lý cán bộ trung ương có thể là... tương đối?
- Vừa qua, ông Trương Vĩnh Trọng, Bí thư Trung ương Đảng, Trưởng ban Nội chính khi trả lời phỏng vấn đã nhấn mạnh tới vài lần là sẽ xử lý nghiêm khắc với mọi đối tượng, bất kể họ ở cương vị nào nếu có dính dáng đến băng nhóm tội phạm Năm Cam. Tôi cũng được biết, trong vꦜài ngày tới, một số cán bộ ở trung ương có dính líu đến vụ này sẽ bị đưa ra xử lý nghiêm khắc.
(Theo Lao Động)