“Paris có gì lạ không em
Mai anh về em vẫn còn ngoan”
Em 🅘chưa từng đến Paris – kinh đô ánh sáng nên chưa thể biết những điều mới lạ để kể lại ꦫcho anh nghe. Nhưng anh ơi, chỉ cần nhắm mắt lại là em sẽ say sưa trong thế giới dường như thân thuộc ấy, thân thuộc trong tâm tưởng của em, một cô bé vẫn đầy mộng mơ.
Paris thân thuộc trong em từ ký ức của những giai điệu nhẹ nhàng, sâu lắng, những ﷽bản tình ca mà bố thường mở băng cát-sét, hay có khi là những phút bố ngẫu hứng với cây đàn ghi-ta, những bản tình ca không lời dìu dặt, tha thiết. Paris cũng thơm như hương nước hoa dịu dàng mà ấm áp vương vấn lấy mẹ vậy.
Lớn thêm chút chút, những trang sách lại đưa em đến gần hơn với thủ đô hoa lệ ấy hơn, một thành phố 🎀tràn đầy âm nhạc và sức sống của nàng thiếu nữ Esmeralda hoang dại mà xinh đẹp hay lại đꦕầy kịch tính và khao khát tuổi trẻ của chàng Marius và bạn bè.
Để rồi từ đó, em yêu Paris hơn qua những lời anh kể. Mỗi lần nhớ đến sự lãng mạn và bay bổng của thành phố ấy, em lại lang thang khắp các con phố cổ của Hà Nội, ghé vào những quán sách thân quen để lại chạm vào Paris qua những trang sách. Nào là Nhắm mắt thấy Paris của Dương Thụy hay Bất hạnh là một tài sản của Phan Việt. Hoặc bất cứ khi nào, em soi bóng mình trong chiếc gương khổng lồ mà nhón gót, đứng trên đầu những mũi chân như n🗹hững cô vũ công ba lê xinh đẹp mà tưởng như mình là chú chim nhỏ mang khao khát, hoài bão của mình một ngày bay đến miền đất hứa. Bài hát dân ca Pháp lại vang vang của những ngày tiểu học: “Lại đây hỡi chú chim nhỏ xinh dễ thương này! Lại đây hỡi chú chim nhỏ xinh dễ thương!”
Đúng rồi đó anh à! Âm nhạc lại thôi thúc những khao ౠkhát được một lần chạm vào miền đất ấy của em.
“I don’t know you, but I need more time
Promise me you’ll be mine
Birds are flying over Europe skies,
Tell me please, why can’t I?”
Những chú chim có thể sải cánh tự do thì cớ gì một cô bé đầy mộng mơ như em còn ngại ngần chi nữa. Chẳng phải 🎃những đại thi hào của thế giới như Ernet Hemingway, Victor Hugo hay Bandzac đều say đắm Paris mà viết nên những tác phẩm tuyệt hảo cho đời đó sao? Việc em yêu Paris cũng có gì lạ đâu, mà chúng mình ai chẳng muốn gần gũi người mình hằng trân yêu anh nhỉ.
Đôi lúc lang thang trên những con phố của Hà Nội em vẫn mỉm cười có Paris trong lòng Hà Nội đấy thôi. Lại tưởng như mình là cô gái Paris đang dạo bước cùng người yêu trước bình minh hay trước hoàng hôn. Có gì là vội vànꦗg đâu anh! Càng yêu Hà Nội em lại càng khắc khoải cõi lòng riêng với Paris anh à!
Vũ Hải Hà